TẬP thơ tình hay về biển lắng đọng, đủ mọi cung bậc cảm xúc

Thơ tình hay về biển được khá nhiều độc giả yêu thơ sưu tầm. Mỗi bài thơ là tiếng lòng nồng nàn của nhân vật trữ tình. Có thể đó là niềm hạnh phúc khi tình yêu viên mãn. Nhưng đó cũng có thể là tiếng lòng nhức nhối khi cuộc tình không vẹn. Chia sẻ chùm thơ tình hay sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình nhé !

Nội Dung Chính

TOP 55+ bài thơ tình hay về biển lãng mạn nhất

Biển như một biểu tượng quen thuộc của tình yêu, là nguồn cảm xúc vĩnh cửu dành cho những thi sĩ. Với người nghệ sĩ, biển có thể coi là nguồn cảm hứng vô tận. Biển khơi dậy những ý tưởng, những cảm xúc trong tâm hồn. Sau đây upanh123.com xin chia sẻ cùng quý bạn đọc TOP 55+ bài thơ tình hay về biển lãng mạn nhất.

LỜI NGUYỀN TRƯỚC BIỂN

Tác giả: Võ Thanh Phong
Trước mặt biển rộng sau lưng là tình!
Câu “Em yêu anh” hòa trong tiếng gió!
Đôi tay dang rộng, ngực căng, phổi nở
Em là phiên bản mới của thần Tình Yêu!!

Áo thun quần short khoe dáng diễm kiều!
Biển có đủ rộng để chứa tình yêu lớn?
Giữa một thế giới xô bồ và hỗn độn
Thước đo nào em chọn để yêu anh??

Biển chớm vào Thu không khí trong lành
Đường chân trời in thân hình kiều nữ!
Em hay biển nhấn chìm hồn lãng tử
Vẫn núi cùng đồi sao tóc không bay??

Tình yêu của anh giới hạn trong vòng tay
Dù em có buông con tim vẫn ở lại!
Biển nhận lời nguyền”Em yêu anh mãi mãi”!
Dù bão tố có về tình vẫn lên ngôi…

Ta đang cách xa góc biển chân trời
Nhưng trái tim lại gần nhau gang tấc!
Biển và người tình đều trong tầm mắt
Nhận nụ hôn rồi em không thể xa anh.

 BIỂN HẸN

Tác giả: Cao Hằng
Có hạnh phúc nào hơn thế không anh
Khi say đắm em cùng anh bên biển
Mênh mông sóng mà dạt dào xao xuyến
Mái đầu xanh ta quyến luyến hẹn thề

Đã bao ngày mình cách trở sơn khê
Giờ trở lại xua não nề trông ngóng
Đêm bình yên gió vờn trên ngọn sóng
Em dịu vơi ngày lạc lõng giữa dòng

Biển đêm về ta thoả nỗi khát mong
Cùng ước vọng trong lòng bao nhung nhớ
Vòng tay xiết nụ hôn nồng hơi thở
Ta bên nhau xua trăn trở đêm ngày

Anh đã về với biển vắng đêm nay
Cùng dạo bước như bao ngày mong nhớ
Tim nhớ em từng đêm anh trăn trở
Biển Bên em luôn nhắc nhở bao điều

Giây phút này cho anh thấy thêm yêu
Đêm huyền ảo cùng bao điều mơ ước
Tình bên Biển như đã từng hẹn trước
Lời hẹn thề ta mãi được bên nhau.

BIỂN TÌNH

Tác giả: Vượng Phạm
Nghe trong gió tiếng thì thầm của biển
Khiến giọt buồn…Anh! tan biến nơi đây
Bọt sóng xô theo cảm xúc vơi đầy
Xua lạnh lẽo…tim phút giây băng giá

Tàn canh vắng…Anh! những đêm lã chã
Khơi giọt mềm xưa em đã trao anh
Cả lời yêu cùng hẹn ước chân thành
Em gửi trọn đêm biển xanh ta bước

Đúng không thể…không thể ai biết được
Hạnh phúc chờ lại đến trước ngày vui
Những lo âu xen cảm xúc ngậm ngùi
Đang chìm nặng rồi bỗng bay vụt mất

Đêm biển lộng ánh trăng mờ phảng phất
Cùng ánh đèn chiếu cảnh vật nên thơ
Anh gửi em trọn hơi ấm đợi chờ
Em đón nhận sao khạo khờ bẽn lẽn

Như buổi ấy…em vẫn là e thẹn
Rồi giấu mình chỉ nen nén nhìn qua
Lặng bên nhau bên cảm xúc mặn mà
Vui hạnh phúc bên tình xa…biển nhớ.

BÃI BỜ HOANG VẮNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Khi ta chia tay bên bờ biển cát.
Biển đã chết rồi khao khát còn đâu.
Chỉ còn lại đây con sóng bạc đầu.
Và nỗi cô đơn biển sâu thăm thẳm.

Nhớ khi xưa mình yêu nhau say đắm.
Em xinh tươi, nụ cười thắm trên môi.
Ta bên nhau với hạnh phúc tuyệt vời.
Anh đã trao em những lời hẹn ước.

Sóng vỗ dạt dào xuôi theo dòng nước.
Em cầu mong mình sẽ được nên duyên.
Tình em với anh như bến với thuyền.
Thuyền anh ra khơi tới miền đất hứa.

Mang theo mình con tim em rực lửa
Biết có quay về bến nữa hay không.
Em vẫn ngày ngày ra ngóng vào trông.
Gửi hết tình yêu vào trong biển cả.

Rồi một ngày con tim em hoá đá.
Khi nhận tin thuyền anh đã cập bờ.
Phương trời xa thuyền tìm được bến mơ.
Bỏ bến cũ không bao giờ quay lại.

Thuyền bỏ bến xưa ra đi mãi mãi.
Để lại hoang tàn bờ bãi cố hương.
Như nghĩa trang buồn hoang dại đau thương.
Em dõi nhìn phía trùng dương vời vợi.

BIỂN VÀ TÌNH EM

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em vẫn biết tình ta như biển cả.
Có lúc nào được êm ả đâu anh.
Biển mênh mông biêng biếc trong xanh.
Nhưng tình ta luôn chòng chành con sóng.

Biển bao la suốt bốn mùa mưa nắng.
Sóng vuốt ve bờ cát trắng ngày đêm.
Như tình mình có những lúc bình yên.
Anh bên em những khi thuyền cập bến.

Anh ôm em bao yêu thương trìu mến.
Từ lúc bình minh cho đến hoàng hôn.
Khi sóng ra khơi bờ cát cô đơn.
Khi anh xa em…em hờn em khóc.

Anh đi rồi ai vuốt ve mái tóc.
Ai vỗ về lau lệ ngọc em rơi.
Hoàng hôn về bờ cát cũng chơi vơi.
Chờ con sóng phía chân trời xa tắp.

Chiều buông xuống em muốn ta gặp mặt.
Anh không về tình xa cách nhớ thương.
Anh theo tàu lênh đênh sóng trùng dương.
Em bên bờ tình vấn vương mong nhớ.

Mặc cho cuộc đời còn nhiều trắc trở.
Tình chúng mình không dang dở đâu em.
Như sóng biển ôm bờ cát dịu êm.
Tình chúng mình sẽ ngày đêm hạnh phúc.

TRẢ LẠI ANH

Thơ: Lê Hoài Thương

Chiếc thuyền nan gặp cơn sóng lớn
Tình đôi ta vừa chớm vội tàn
Anh tìm mộng ước cao sang
Để em đơn lẽ dâng tràn nỗi đau

Mộng vỡ rồi vì đâu anh hỡi
Xuân đã về khắp lối gần xa
Lòng em còn mãi phong ba
Ai gieo nỗi nhớ nhạt nhòa đêm thâu

Trả cho anh lệ sầu chất chứa
Trả cho anh lời hứa ân tình
Trả anh ký ức lung linh
Trả anh hết cả bóng hình yêu thương

Biển trời chiều vấn vương khắc khoải
Người đi xa sẽ mãi không về
Sương buồn từng giọt tái tê
Ba sinh hẹn ước phu thê lỡ làng.

Thuyền Đi Đâu, Về Đâu

Thơ Phạm Hùng

Thuyền yêu Bến bởi nàng luôn êm dịu
Ôm ấp Thuyền sau mỗi chuyến ra khơi
Thuyền hào nhoáng, những cánh buồm thắm đỏ 
Đi đến đâu… cũng thường được đón mời.

Có một bữa Thuyền đi không trở lại 
Bến u sầu… trông ngóng mỗi hoàng hôn 
Biển thấy thế liền buông lời tán tỉnh 
Sóng hát ca, mong nàng hết nỗi buồn.

Bến thầm lặng, chờ cánh buồm yêu dấu
Mặc Biển kia ve vãn suốt đêm ngày 
Thuyền lãng tử lạc chốn nào neo đậu?
Nơi quê nhà… sóng vẫn ngỏ lời say.

Bến chung thủy chẳng khi nào nghiêng ngả 
Dù đôi khi… Biển giận dữ thét gào 
Thuyền cứ thế mải phiêu bồng xứ lạ 
Sóng kể hoài, Bến thấy dạ… nao nao!

Rồi một buổi Thuyền quay về chốn cũ 
Mang thân tàn, xơ xác cánh buồm xưa 
Bến âu yếm… ru Thuyền say giấc ngủ 
Bỏ ngoài tai, Biển kể chuyện… như thừa.

Là thế đó đã bao đời vẫn vậy 
Bến chung tình dù Biển có vuốt ve 
Thuyền có lỗi, nàng lẽ nào không thấy 
Bến bao dung… dẫu phai nhạt xuân thì!

Tập thơ về biển và em hay nhất, lắng đọng cảm xúc

Thơ tình hay về biển vốn đã là một đề tài rất gần gũi và lãng mạn. Biển gợi nhớ những những niềm vui, nỗi buồn trong tình yêu. Từng cơn sóng biển cuốn vào bờ tựa những từng dòng kỉ niệm ùa về. Biển như một biểu tượng quen thuộc của tình yêu, là nguồn cảm xúc vĩnh cửu dành cho những thi sĩ. Với người nghệ sĩ, biển có thể coi là nguồn cảm hứng vô tận. Biển khơi dậy những ý tưởng, những cảm xúc trong tâm hồn.

Biển

(Xuân Diệu)

Anh không xứng là biển xanh 
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng 
Bờ cát dài phẳng lặng 
Soi ánh nắng pha lê … 

Bờ đẹp đẽ cát vàng 
— Thoai thoải hàng thông đứng — 
Như lặng lẽ mơ màng 
Suốt ngàn năm bên sóng … 

Anh xin làm sóng biếc 
Hôn mãi cát vàng em 
Hôn thật khẽ, thật êm 
Hôn êm đềm mãi mãi 

Đã hôn rồi, hôn lại 
Cho đến mãi muôn đời 
Đến tan cả đất trời 
Anh mới thôi dào dạt … 

Cũng có khi ào ạt 
Như nghiến nát bờ em 
Là lúc triều yêu mến 
Ngập bến của ngày đêm 

Anh không xứng là biển xanh 
Nhưng cũng xin làm bể biếc 
Để hát mãi bên gành 
Một tình chung không hết, 

Để những khi bọt tung trắng xóa 
Và gió về bay tỏa nơi nơi 
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa, 
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi ! 

Sóng

(Xuân Quỳnh)

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ

Biển Và Em

Em và biển tình yêu anh rộng mở
Biển trong hồn em mãi ở tim anh
Anh là cát ôm đậm dấu chân thanh
Sóng triều vỗ, dạt dào nhanh vội xoá…

Dã tràng khóc ngẩn ngơ trong hang đá
Em mắt buồn vô cớ đã giận anh
Hoàng hôn về hiu quạnh bóng trời xanh
Ngày Phụ Nữ hồn mong manh mắt nhớ…

Sương xuống thấp sóng rì rào tan vỡ
Tiếng ai cười con tim nở phiêu bồng
Tít mù khơi anh gọi tiếng thinh không
Chỉ có gió chỉ mênh mông sóng vỗ….

Giọt sầu nặng rơi đây và rớt đó
Bao thương yêu anh gởi gió sóng chiều
Ngát xanh xao gió lộng vuốt cánh diều
Bao la biển em chịu nhiều thua thiệt…
(Hồng Dương)

Phố Biển Và Em

Phố biển hôm qua… em trở lại
Yên bình phẳng lặng nỗi đam mê
Phố biển hôm nay… em xa mãi
Sóng gió não nề cuốn chân em

Phố biển rong chơi còn đâu nữa
Âm thầm lặng lẽ chỉ mình em
Hôm qua lê bước em cùng biển
Rạo rực mưa phùn lệ mắt em
Hôm nay ngơ ngác em chờ biển
Sóng bạc vô tình phố ngủ quên

Biển mang niềm nhớ em thơ thẩn
Dập dìu con sóng mãi tận khơi
Mà em nào biết Người mãi đợi
Em đã vô tình… biển mất em…
(Hoài Nhớ)

Tâm Tư Biển

Anh bảo em biển không có trái tim
Nhưng em hiểu Sóng chính là tim biển
Sự thật đó không phải lời nguỵ biện
Anh cứ thử một lần lắng nghe biển hàn huyên

Biển kể rằng biển rất rất yêu thuyền
Chỉ mỗi thuyền mới làm lòng biển nhớ
Sóng ồn ào là khi biển than thở
Biển cũng như mình sợ trắc trở mai sau

Đừng ngạc nhiên khi thấy biển kêu gào
Đêm từng đêm biển chẳng bao giờ ngủ
Thức cùng trăng, bầu bạn cùng tinh tú
Có lúc nào ta thấy biển bình yên ?

Biển xanh xao chứa đựng những ưu phiền
Bởi lo sợ một ngày thuyền neo bến
Sóng lặng lẽ vỗ vào bờ trìu mến
Mang niềm đau không thể gọi thành tên

Ở nơi đâu biển cũng chỉ bấp bênh
Anh tin không biển như em chờ đợi
Ôm khát vọng trong cô đơn mòn mỏi
Tới bao giờ nước mắt mới thôi rơi.
(Trường Phi Bảo)

Biển Của Em

Tác giả: Ho Nhu
Anh vẫn biết Biển mênh mông là thế
Khi trào dâng khi lại để sóng lừng
Biển của em lúc kín đáo như bưng
Lúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bão

Biển của em sóng tình luôn hư ảo
Rất mặn mòi nên dự báo nhiễu điều
Biển của em dù giông tố bao nhiêu
Bình Minh đến toả rạng nhiều sức sống

Biển bao la đón buồm căng gió lộng
Nâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìn
Yêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tin
Nuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớ

Về nhé em! Biển trao duyên gửi nợ
Cũng có khi Biển vô cớ đẩy thuyền
Chỉ đón chờ mỗi sáng Bình Minh lên
Hòa vào Biển như sấm rền mùa hạ

Trời và Biển dù nhuộm xanh hai ngã
Nhưng ngàn đời hiến dâng cả vì em
Cứ mỗi lần nhớ Biển hãy buông rèm
Đón hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi nhớ.

Biển Gọi Tên Em

Tác giả: Nguyên Phong
Em có nghe khúc hát chiều biển gọi
Từng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anh
Em có nghe Lời biển gọi mong manh
Ru thật khẽ và dỗ dành theo gió

Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớ
Mãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!
Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngời
Xa em rồi biển luôn trồi sóng dữ

Vạn đường tình anh biết là qúa khứ
Sao tim sầu vẫn cố giữ riêng ai
Dòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phai
Bao si đượm vẫn u hoài khoé mắt

Nhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nát
Gieo vào lòng biển mặn chát tim yêu
Và như thế hóa thủy triều cô liêu
Biển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?

Gió Xua Sóng Bạc Đầu

Tác giả: Sơn Hồng
Gió xua sóng biển bạc đầu
Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư
Hướng lòng trôi nổi vô hư
Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm

Trùng khơi trải rộng khó tìm
Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu
Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu
Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm

Vết tình in đậm vào tim
Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời
Thả hồn theo gió xa xôi
Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tình

Ngờ đâu giông tố gập ghềnh
Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi
Người về chốn ấy xa xôi
Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…

Tổng hợp những bài thơ tình hay về biển và nỗi nhớ

Những áng thơ tình hay về biển được ví như biển cả, dài rộng, thênh thang, bao là vã lãng mạn. Cũng có nỗi nhớ, nỗi buồn, cũng có giông tố, cũng có giận hờn, nhưng liệu có mãi mãi và trường tồn như biển. Sau đây là những bài thơ hay về biển thể hiện nỗi nhớ da diết. Mời các bạn chia sẻ!

Biển Vô Tình…

Thơ: Lê Khánh

Biển là ai .. sao vô tình đến thế
Sóng là ai.. mà cứ mãi dập dìu
Cát là ai.. mà sao cứ buồn hiu
Ta là ai.. mà mỗi chiều nhớ biển..?

Cái khoảng cách mà chúng ta đang đến
Một chút thôi, nhưng xa tít mù khơi 
Em xích lại, hay là anh xích lai 
Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?

Nếu lỡ hẹn chỉ còn sóng lăn tăn 
Cứ xô vào rồi lại rời xa mãi 
Ta cũng thế mỗi buổi chiều trở lại
Chỉ u hoài… như cát mãi.. thế thôi..!

Em Về Với Biển

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Em sẽ về để ngắm biển hoàng hôn 
Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát 
Nhạc phi lao..rì rào buông tiếng hát 
Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !

Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ…
Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức 
Biển và anh..vẫn mãi trong tiềm thức 
In vào lòng..như một bức tranh thêu.

Em sẽ về..để cùng anh những chiều 
Tựa vào nhau tim yêu từng nhịp hát 
Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc 
Nhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoang

Em sẽ về ta dạo lại bản đàn 
Hoà cùng biển hát tình ca dạ khúc 
Mình bên nhau lục tìm trong kí ức !
Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.

Em sẽ về..và cùng anh kề bên…
Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biển 
Anh sẽ đón em..như ngày đưa tiển 
Tim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!

Chỉ Yêu Mình Anh

Thơ: Thanh Tâm

Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn
Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông
Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng
Là anh đó chất chồng bao nhung nhớ

Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ
Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương
Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương
Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thức

Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bực
Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô
Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ
Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm

Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm
Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh
Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành
Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .

Thầm ao ước em sẽ luôn được ở
Ở trong đời trong những giấc mơ anh
Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành
Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .

BIỂN GỌI

Thơ: Oải Hương

Em về đây nghe sóng
Sóng hát lời yêu thương
Vỗ về bờ cát trắng
Bình yên đón triều cường

Em về đây nghe gió
Dệt trăm ngàn nhớ nhung
Nụ hôn ươm vàng nắng
Ngọt trao giấc mơ hường

Em về giữa chiều buông
Thì thầm lời biến gọi
Bao niềm riêng người hỡi
Gửi con sóng đầy vơi.

Biển & Sóng Tình Anh ..

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anh
Hàng phi lao trong lành làn gió mới
Phượng hồng kia cũng gật chào bước tới
Kết vần thơ..với duyên nợ giao hòa

Em về đây cùng biển hát lời ca
Rì rào sóng nhưng mặn mà êm ái
Hẹn với biển hạ này em trở lại…
Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờ

Hằng trở về tìm họa lại vần thơ..
Lâu đài cát hồn mơ về biển mặn
Đêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắng
Nhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngào

Sóng triều ơi..có ôm nỗi khát khao
Dù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớ
Biển trào dâng hòa vào dòng hơi thở
Tiếng ve ngân trên lối nhỏ đợi chờ

Biển đêm này ôm trọn vầng trăng mơ
Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng
Hồn buâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng
Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào..

Đôi Mắt Biển

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển
Một thoáng cười như một thoáng bình yên
Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng
Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyền

Tôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi
Rơi trong lòng con tim nhỏ em tôi
Như mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh
Em giấu chi một thuở đã xa rồi

Tôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển
Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương
Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương
Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹ

Lời xin lỗi, gửi dùm tôi, gió nhé!
Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em
Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm
Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…

Hồn Biển

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động
Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu
Ta mơ màng sương mờ ảo mộng
Kiếm tìm gì một cánh hải âu?

Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt
Tắm lòng trăng mây gió phủ phê
Biển vỡ òa mối tình say khướt
Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê

Câu tạ từ hãy còn bối rối
Hà cớ gì gắng phải quên đi?
Biển bình yên lòng ôm bão nổi
Chút yêu đương đau đớn là gì?

Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ
Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô?
Chân ta bước dặm trường mỏi rũ
Đưa hồn vào một cõi hư vô!

Biển Đợi Chờ

Tác giả: Phú Sĩ

Anh có về nơi ấy biển chờ mong
Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng
Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng
Bến đợi chờ năm tháng bóng người xa

Anh có về nghe biển hát tình ca
Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ
Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở
Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quê

Anh có về nghe lòng biển xuyến xao
Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi
Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi
Bước người xa vời vợi hãy đừng quên

Anh có về nhìn biển hát mông mênh
Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố
Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ
Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!

Đừng Trách Biển Nhé Anh

Thơ: Phú Sĩ

Đừng trách biển vì sao không nổi sóng
Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi
Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi
Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi

Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ
Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ
Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ
Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng

Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng
Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi
Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi
Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi

Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ
Bởi thương em con sóng thủy triều vơi
Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở
Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ

Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ
Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ
Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ
Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…

Tuyển tập những bài thơ về biển chiều hay nhất

Biển chiều luôn mang nét lãng mạn riêng có. Cũng chính vì lẽ đó, khoảnh khắc biển buổi chiều tà luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Và những bài thơ về biển chiều hay nhất sau đây được viết nên từ mạch nguồn cảm hứng vô tận đó.

Biển chiều

Tác giả: Hương Xuân

Biển chiều nhuộm ánh tà dương
Sóng xô lớp lớp trải đường cát in
Em về bên sóng lặng nhìn
Thuyền ai tận nẻo mờ in bóng chiều

Mênh mông biển vắng tịch liêu
Gởi theo triền sóng bao điều mộng mơ
Cát ơi ! Dấu vết tan mờ
Về đâu bọt sóng chẳng chờ gió lay

Chân trời chút sáng viền mây
Dáng em hiu hắt còn đây tình buồn
Biển dâng hoa sóng trào tuôn
Bàn chân nước xoáy cho mòn nhớ thương

Biển ơi ! Con sóng quê hương
Mang theo vị mặn lệ buồn người đi
Sóng gào một buổi chia ly
Làm thân viễn xứ còn gì đợi mong

Biển chiều

Tác giả: Cao Tần

Chiều nay ra biển ngồi ngơ ngẩn
Nhúng hai giò trong nước Thái Bình Dương
Ðể hơi ta dạt về bờ Ô Cấp
Chạm thân ái vào lưng đất mẹ tang thương

Có bạn nào đang rắp tâm vượt thoát
Nhớ rằng ta luôn cầu nguyện cho người
Láng đời chót đã tan trên chiếu bạc
Thì sá gì thêm một chuyến ra khơi

Thở thật dài vào thinh không bát ngát
Theo gió về động lá cánh rừng xa
Này thằng lì còn chơi miền gió cát
Trong kiêu dũng mày cho gửi chút hồn ta

Có thằng bạn nào tàn đời học tập
Cõng gông xiềng lê lết một thân đau
Này biển chiều sóng xô ào lớp lớp
Những tiếng đời phiêu bạt khóc thương nhau.

Biển chiều

Tác giả: Hoàng Gia Cương

Em ở đâu, sao để biển buồn tênh?
Con sóng cứ lan dài theo nỗi nhớ
Chú còng lẩn trốn vào trong hang nhỏ
Dải bờ cong hàng liễu đứng chênh vênh

Tìm em đâu trong khoảng trống mênh mông?
Mặt trời lặn, mặt biển xanh huyền ảo
Ráng chiều đỏ báo trước ngày giông bão
Hoàng hôn nhoà, sương xuống trải mong manh

Em ở đâu – con thuyền nhỏ lênh đênh?
Biển cứ đợi , dải cát vàng cứ đợi
Biển thăm thă/m cho lòng anh vời vợi
Dòng sông nào đưa đẩy chiếc thuyền em?

Con nước ròng con nước lại trào lên
Trăng cứ khuyết trăng cứ tròn vành vạnh
Sóng hết lặng sóng sẽ dồn sức mạnh
Thuyên xa trôi
Có về biển không em?

Biển chiều

Tác giả: Gió Phương Nam

Ta trở về với biển của ta ơi
Xin hoá thân dã tràng xe cát
Bãi trước bãi sau gió rì rào man mác
Ta như trẻ thơ đuổi bắt sóng ra khơi

Hãy giữ dùm ta một ít tuổi trời
Giấu dùm ta ở trên đầu tóc bạc
Gội sạch dùm ta những âu lo phiền muộn
Tắm sạch dùm ta vết bụi thời gian

Như cánh buồm trên sóng biển mênh mang
Ta ngạo nghễ thong dong cùng mây gió
Hoàng hôn xuống ta như hòn đảo nhỏ
Lặng lẽ nơi đây khi thành phố lên đèn

Mai xa rồi nhớ lắm biển khơi
Nói hộ dùm ta người thân yêu nhé
Hãy độ lượng như tấm lòng biển cả
Ta cất yêu thương vào tận trái tim mình

Hoàng Hôn Tím

Không gió thổi, biển đâu còn sóng
Anh đi rồi, lẽ bóng riêng em…
Muôn vàn nỗi nhớ đan xen
Trùng dương cách trở lòng thêm ngậm ngùi
Hồn đắm chìm… nguồn vui đã hết
Duyên tình mình đoạn kết dỡ dang
Thuyền giờ tách bến sang ngang
Em ngơ ngác với một trang tình sầu.
Biển mặn như niềm đau đọng lắng
Bờ nối dài đã vắng dấu chân
Dã tràng cõng cát bâng khuâng
Hải âu nghiêng cánh…ngỡ gần hóa xa
Hoàng hôn buông tình ca biển hát
Khoảng lặng nào đắng chát trong tim
Người giờ như thể bóng chim
Mênh mông biển lớn…biết tìm chốn nao

Cánh buồm nghiêng chênh chao trong gió
Chuyện hôm nào em có nhớ không??
Biển chiều gió lộng mênh mông
Bao nhiêu kỷ niệm cho lòng quặn đau
Bầu trời chiều nhuộm màu xám nhạt
Gió rì rào tiếng hát biển ru
Biết bao kỷ niệm mùa thu
Một chiều xưa đó sương mù giăng ngang
Trong giây phút ngỡ ngàng xa cách
Em đi rồi biết trách ai đây
Duyên tình như thể gió mây
Làm sao gom hết để xây mộng lành??
Đã dỡ dang nên đành từ tạ
Em đi về xứ lạ cùng ai
Cho tôi bao tháng ngày dài
Lòng riêng đau nhói không phai giọt tình.

CHUYỆN TÌNH TRÊN BỜ BIỂN

Tác giả: Đức Trung.
Anh còn nhớ lần gặp nhau trên biển.
Ngồi bên nhau trong một buổi chiều.
Biển du dương hát lời trìu mến.
Hai đứa ngồi nói chuyện tình yêu.

Em bảo anh là “anh chàng ngố”.
Chẳng biết gì khi nói chuyện yêu.
Anh yên lặng không một lời thổ lộ.
Ngắm hoàng hôn dần tắt nắng chiều…

Em lại trách:”sao anh yên lặng”?
Chỉ ngồi yên cho em tựa bờ vai.
Ở ngoài kia sóng xô bờ cát trắng.
Như tình em nồng thắm không phai.

Đêm dần xuống dã tràng thôi xe cát.
Đom đóm bay rực sáng phía trời xa.
Đêm tĩnh lặng chỉ còn nghe biển hát.
Nói thay lời tình cảm thiết tha.!

Anh cúi xuống hôn môi em nóng bỏng.
Gió biển thổi vào mằn mặn trên môi.
Biển vẫn xô muôn ngàn đợt sóng.
Hai đứa ngồi đếm ánh sao rơi…!

DCIM\101GOPRO\G0287902.

BIỂN VÀO ĐÊM

Thơ: Phạm Thị Chiên

Ta đã về đây hỡi biển yêu ơi
Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá
Từng con sóng ngày đêm đang vật vã
Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu

Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêu
Từng bọt nước thích trêu đùa ai đó
Bóng vỡ toang trắng lan xa như có
Bàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay

Ta về đây với hồn biển ngất ngây
Tình xa thẳm vây quanh hoàng hôn tím
Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm
Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ khi xưa

Thủa học trò cùng nhau vẫn đón đưa
Dải cát trắng lưa thưa bàn chân bước
Con dã tràng xe cát sao đi ngược
Sóng xô bờ nước vượt cát dần tan

Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn
Tim tím biếc chứa chan niềm hy vọng
Tuổi vào yêu ngập tràn bao ước mộng
Bãi biển này làm rung động con tim

Ta về đây tình yêu mến đắm chìm
Gởi theo sóng vần thơ ghim lòng biển
Khuất sau đồi hoàng hôn kia cũng biết
Biển vào đêm tha thiết nhớ dâng trào.

Chùm thơ hay về biển và con sóng bạn đọc yêu thích

Từ xưa đến nay,biển luôn là hình ảnh ẩn dụ đẹp cho tình yêu lứa đôi. Nhắc đến biển người ta sẽ nghĩ ngay đến hình ảnh của một chàng trai lịch lãm,đa tình. Còn nhắc đến sóng sẽ khiến người ta liên tưởng đến hình ảnh của cô gái điệu đà,thục nữ,yêu hết mình và dâng hiến hết mình. Chùm thơ hay về biển và con sóng sau đây sẽ minh chứng điều đó.

Bên biển bình yên

Thơ: Hoàng Kim Vũ

Anh đến bên em, ngắm biển bình yên
Khi trong anh, tim đang cuồn cuộn sóng
Những xúc cảm, những khát khao cháy bỏng
Cứ dồn lên, như nước triều dâng…

Em có biết không, mỗi lần đến bên em
Anh như con thuyền trở về sau bão tố
Bao nếm trải những đắng cay, gian khổ
Một đời người…vinh, nhục hóa hư vô…

Biển xanh ơi, em xanh tự bao giờ?
Cứ hồn nhiên và vô tư đến thế
Ai hiểu được phía sau bình yên đó
Là sóng ngầm cuồn cuộn đáy tim yêu.

Chỉ yêu mình anh

Thơ: Thanh Tâm

Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn
Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông
Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng
Là anh đó chất chồng bao nhung nhớ

Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ
Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương
Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương
Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thức

Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bực
Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô
Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ
Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm

Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm
Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh
Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành
Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .

Thầm ao ước em sẽ luôn được ở
Ở trong đời trong những giấc mơ anh
Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành
Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .

Biển chờ

Thơ: Phương Thanh

BAO lâu nhỉ không về nơi đó?
NĂM tháng dài quên bỏ rồi sao?
BIỂN yêu xưa mãi thét gào
VẪN oằn lòng đợi ai trao chút tình

ĐỢI đêm hết bình minh nắng rạng
CHỜ chốn xa bóng dáng ai về
MONG bàn chân thoát cơn mê
NGƯỜI ơi có biết não nề nhớ thương

XA xôi lắm dặm trường cách trở
XỨ lạ nào có nhớ nơi đây
TRONG tim ấp ủ sum vầy
MƠ ngày chung lối trải mây tím chiều

QUAY trở lại cô liêu vùi lấp
VỀ đây rồi tình ngập vần thơ
BAO NĂM BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ
MONG NGƯỜI XA XỨ TRONG MƠ QUAY VỀ

Biển vào đêm

Thơ: Phạm Thị Chiên

Ta đã về đây hỡi biển yêu ơi
Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá
Từng con sóng ngày đêm đang vật vã
Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu

Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêu
Từng bọt nước thích trêu đùa ai đó
Bóng vỡ toang trắng lan xa như có
Bàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay

Ta về đây với hồn biển ngất ngây
Tình xa thẳm vây quanh hoàng hôn tím
Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm
Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ khi xưa

Thuở học trò cùng nhau vẫn đón đưa
Dải cát trắng lưa thưa bàn chân bước
Con dã tràng xe cát sao đi ngược
Sóng xô bờ nước vượt cát dần tan

Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn
Tim tím biếc chứa chan niềm hy vọng
Tuổi vào yêu ngập tràn bao ước mộng
Bãi biển này làm rung động con tim

Ta về đây tình yêu mến đắm chìm
Gởi theo sóng vần thơ ghim lòng biển
Khuất sau đồi hoàng hôn kia cũng biết
Biển vào đêm tha thiết nhớ dâng trào.

Biển vắng chiều nay

Thơ: Thanh Trinh

Chiều nay Biển vắng không anh
Chỉ còn con sóng dỗ dành em thôi
Biển đông vẫn thiếu một người
Lẩn vào nỗi nhớ phương trời cách xa

Nồng nàn tình biển bao la
Ghé môi hôn Biển để mà nhớ thêm
Sóng xô ve vuốt thân mềm
Ồn ào vội vã Biển thêm nặng tình

Ngàn con sóng vẫn rập rình
Biển đông mà vẫn một mình cô đơn.

Đêm trên biển

Thơ: Thanh Vân Vũ

Em đứng ngắm biển về đêm thật dịu
Sóng nhẹ nhàng ôm ấp níu bàn chân
Ngoài khơi xa lời biển khẽ phân trần:
Tình rất đẹp luôn ái ân bờ cát.

À ra thế biển không thôi dào dạt
Gió vỗ về một bài hát mê say
Ánh sao khuya nhảy múa nhịp giã chày
Khơi xa thẳm ánh đèn lay gọi cá.

Em bỗng thấy trong tim mình rất lạ
Cảm xúc trào muốn ôm cả biển khơi
Muốn hét lên biển yêu thật tuyệt vời!
Lòng nghẹn lại bước chơi vơi trên cát…

Biển xanh thẳm làn nước trong mát thật
Trời buông rèm đoàn thuyền dắt nhau đi
Cá đầy khoang sớm bình minh trở về
Trao hạnh phúc, niềm đam mê nhân loại!

Con sóng ngẩn ngơ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh
Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng
Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng
Dấu chân trần trên cát trắng vô phương

Một mình cô đơn đứng trước đại dương
Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó
Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ
Ta gửi tình vào trong gió biển khơi

Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi
Nồng nàn đắm say suốt đời anh nhé
Em dựa vào anh bờ vai mạnh mẽ
Mái tóc dài buông xoã để gió bay

Như sóng biển tình ta thắm nồng say
Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt
Em ra đi về nơi miền gió tuyết
Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô

Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ
Anh cứ lang thang vật vờ trên bến
Không một lời lặng thầm như con hến
Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.

Biển vô tình

Thơ: Lê Khánh

Biển là ai .. sao vô tình đến thế
Sóng là ai.. mà cứ mãi dập dìu
Cát là ai.. mà sao cứ buồn hiu
Ta là ai.. mà mỗi chiều nhớ biển..?

Cái khoảng cách mà chúng ta đang đến
Một chút thôi, nhưng xa tít mù khơi
Em xích lại, hay là anh xích lai
Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?

Nếu lỡ hẹn chỉ còn sóng lăn tăn
Cứ xô vào rồi lại rời xa mãi
Ta cũng thế mỗi buổi chiều trở lại
Chỉ u hoài… như cát mãi.. thế thôi..!

Em về với biển !

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Em sẽ về để ngắm biển hoàng hôn
Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát
Nhạc phi lao..rì rào buông tiếng hát
Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !

Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ…
Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức
Biển và anh..vẫn mãi trong tiềm thức
In vào lòng..như một bức tranh thêu.

Em sẽ về..để cùng anh những chiều
Tựa vào nhau tim yêu từng nhịp hát
Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc
Nhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoang

Em sẽ về ta dạo lại bản đàn
Hoà cùng biển hát tình ca dạ khúc
Mình bên nhau lục tìm trong kí ức !
Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.

Em sẽ về..và cùng anh kề bên…
Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biển
Anh sẽ đón em..như ngày đưa tiển
Tim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!

Trên đây là những bài thơ tình hay về biển do upanh123.com mới cập nhật. Những áng thơ tình yêu về biển tuyệt đẹp cũng như không kém phần lãng mạn và bay bổng. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những bài thơ tình về biển rất hay này. Chúc các bạn có những phút giây thật đẹp bên những áng thơ tình vô cùng lãng mạn và ngập tràn cảm xúc trên đây !

Thơ Hay - Tags: ,