Tập thơ về tình yêu quê hương đất nước đong đầy cảm xúc

Thơ về tình yêu quê hương đất nước,chùm thơ viết bằng tình yêu quê hương,đất nước dạt dào. “Quê hương là gì hả mẹ/Mà cô giáo dạy phải yêu/ Quê hương là gì hả mẹ/Ai đi xa cũng nhớ nhiều”.Quê hương là mảnh đất chôn nhau cắt rốn,mảnh đất mỗi chúng ta cất tiếng khóc chào đời,nơi có những người bố,người mẹ,người ông,người bà,anh chị em,cô bác xóm giềng tình thân,nơi lưu giữ cả một khoảng trời ước mơ thời con trẻ ….

Nội Dung Chính

Thơ về tình yêu quê hương đất nước hay nhất

Quê hương đất nước là đề tài rộng lớn cho thi ca nhạc họa.Đã có biết bao kiệt tác bất hủ về quê hương.Mỗi tác phẩm là mỗi bức tranh phác họa nhỏ về mảnh đất “chôn nhau cắt rốn” của mình. Chúng ta sẽ tìm thấy đâu đây mảnh đất quê hương yêu dấu qua tập thơ về tình yêu quê hương đất nước cực hay sau đây.

Quê Hương

Tác Giả: Giang Nam

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
“Ai bảo chăn trâu là khổ”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Có những ngày trốn học
Đuổi bướm cạnh bờ ao
Mẹ bắt được …
Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích …
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên có ai ngờ!
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn thương thương quá đi thôi!
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi …
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Tôi lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng …
Rồi hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.

Đất Nước

Tác giả: Nguyễn Đình Thi

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha!
Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về!
Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.
Từ những năm đau thương chiến đấu
Ðã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Ðã bật lên những tiếng căm hờn
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất
Ðứa đè cổ, đứa lột da …
Xiềng xích chúng bay không khoá được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà!
Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Ðã đứng lên thành những anh hùng.
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.
Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng loà.

Quê Hương

Tác giả: Nguyễn Hưng

Ai cũng có một quê hương để nhớ
Vết thời gian không thể xóa bao giờ
Thương tuổi thơ những trưa cùng đám bạn
Bắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ

Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơ
Đòng cong vút gọi mời mùa thu hoạch
Ruộng khô hạn trơ mình con cá chạch
Cố vẫy vùng tìm đường lách về sông

Quê hương ta mộc mạc những cánh đồng
Ngọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏ
Nơi chở che cả một thời gian khó
Mồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn

Cả cuộc đời làm bạn với bùn đen
Cha mỉm cười khi nức mầm hạt thóc
Đôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọc
Lệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu

Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh cao
Mãi thủy chung bên nồi cơm gạo mới
Sao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡi
Có lẽ nào…đó…mùi vị quê hương

Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thương
Biết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏ
Bỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏ
Xa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.

Dáng Đứng Việt Nam

Tác Giả: Lê Anh Xuân

Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt
Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và Anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.
Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng
Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn
Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công
Anh tên gì hỡi Anh yêu quý
Anh vẫn đứng lặng im như bức thành đồng
Như đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác Mỹ
Mà vẫn một màu bình dị, sáng trong
Không một tấm hình, không một dòng địa chỉ
Anh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đường
Chỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ:
Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.
Tên Anh đã thành tên đất nước
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhứt
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân

Quê Hương

Tác giả: Tế Hanh

Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trùng giang.
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Dướn thân trắng bao la thâu góp gió…

Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về”
Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe”
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng

Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

Tổ Quốc Nơi Đầu Sóng

Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.

Thêm một ngày trên vùng biển của ta
Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.

Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.

Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.

Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.

Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ 
Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.

Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.

Khói Rơm Từ Bếp Quê Nghèo

Nhà nghèo Mẹ vẫn đun rơm
Thương quê từ ngọn khói thơm những ngày
Phố không có khói chiều bay
Khói xe cũng đủ làm cay mắt người

Đường xa phố thị chiều nay
Nhớ quê nhớ ngọn khói bay những chiều
Mẹ già dáng mỏng liêu xiêu
Bếp nghèo những sợi rơm nhiều khói cay

Quê hương đồng rạ mà say
Nghe như tiếng sáo những ngày xa xưa
Nhập nhoè ngọn khói đồng trưa
Mẹ ơi cơn gió như vừa mới khơi

Phố xa con vẫn chơi vơi
Mẹ ngồi đun bếp rơm phơi ướt chiều
Nhớ quê ngọn khói thơm rêu
Mẹ ơi sao mắt lại nhiều xót xa

Quê hương ngọn khói chiều qua
Nồng thơm con thấy như là đâu đây!….

Vũ Điệu Quê Hương

Vũ điệu sảy gạo bằng tay
Để cho ai nhớ gạo này quê hương
Vùng cao mây trắng vẩn vương
Ghi đời vũ ấy vô thường trời nam

Vũ này chỉ đứng để làm
Lưng ong thắt đáy bóng nàng dễ thương
Mây trời khói toả ngàn phương
Tay em giữ chắc không vương hạt nào

Nhìn em điệu vũ đẹp sao
Thóc đi đàng thóc gạo nào lẫn sang
Chân tay thân thể nhịp nhàng
Kỳ quan sảy gạo tiếng vang một thời!

Vị Ngọt Quê Hương

Chiều nay hoa lá đong đưa
Bên dòng sông vắng gió vừa lượn qua
Lụa tơ xanh thắm mượt mà
Cỏ non vẫy gọi bên tà áo em.

Suối mây hương tỏa duyên thêm
Quyện cùng sóng lượn nhịp mềm bờ vai
Mắt huyền mơ mộng ngõ dài
Gửi từng sợi nhớ tình ai đợi chờ.

Long lanh… ánh nắng tỏa về
Vị nồng…dịu ngọt…hương quê…đậm đà…

Thơ lục bát về tình yêu quê hương đất nước

Quê hương trong mỗi chúng ta là nơi gắn liền với kí ức tuổi thơ, mà khi xa quê thì trái tim luôn hướng về, là những nhớ nhung bữa cơm dù đạm bạc vẫn ăn ngon lành, đến tận bây giờ không bao giờ tìm lại được cái cảm giác đó.Quê hương chính là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi cha mẹ khó nhọc nuôi ta khôn lớn, nơi trai tim không bao giờ vơi đi nỗi nhơ. Hãy cùng tham khảo chùm thơ về tình yêu quê hương đất nước bằng thể thơ lục bát sâu lắng dưới đây nhé!

Quê Nhà

Thơ: Chung Mai

Quê nhà biết mấy thân thương
Bến sông thửa ruộng con đường đã qua
Cổng làng cầu đá cây đa
Vui đùa cùng bạn trong ta trải dài…

Bình minh hồng ửng sớm mai
Đàn trâu lững thững bước ngoài bờ đê
No căng mới chịu ra về
Cỏ non thích thú mải mê gặm hoài

Đống rơm từng sợi vàng dai
Mẹ gà lục cục trống choai bới mồi
Nhiếp con ngơ ngác xem thôi
Diều hâu liệng mãi thấy mồi sà ngay

Trẻ con cũng thích nơi này
Trốn tìm đuổi bắt mê say cả chiều
Mẹ nhìn mấy đứa mắng yêu :
Cởi trần rặm lắm ngứa nhiều đấy nghe

Vi vu tiếng sáo gọi hè
Kẽo cà kẽo kẹt rặng tre gió lùa
Bờ ao lúc lỉu khế chua
Góc vườn khóm mía lá khua xạc xào

Đông về cái lạnh hanh hao
Co ro buốt giá chạm vào ổ rơm
Sắn khoai độn lẫn hạt cơm
Vẫn ngon vẫn dẻo vẫn thơm đến giờ

Ước gì là mãi tuổi thơ
Ước gì là mãi dại khờ trẻ con
Ước gì là mãi măng non
Ước gì ta mãi mãi còn bé thôi .

Yêu Lắm Quê Hương

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong
Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò
Em yêu chao liệng cánh cò
Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm
Em yêu khói bếp vương vương
Xám màu mái lá mấy tầng mây cao
Em yêu mơ ước đủ màu
Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua
Em yêu câu hát ơi à
Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa
Em yêu cánh võng đong đưa
Cánh diều no gió chiều chưa muốn về
Đàn trâu thong thả đường đê
Chon von lá hát vọng về cỏ lau
Trăng lên lốm đốm hạt sao
Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên
Em đi cuối đất cùng miền
Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Quê Hương

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu siêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Quê Hương Nỗi Nhớ

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê
Cánh cò trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyên
Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao
Con dù biền biệt phương nào
Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Êm Đềm Tuổi Thơ

Quê hương hai tiếng thân thương
Nhớ ngày thơ ấu vẫn thường dong chơi
Chiều hè rộn rã tiếng cười
Trên con sông nhỏ cùng vui tắm truồng

Từng bầy lớn nhỏ tồng ngồng
Ngụp lặn vui cả khúc sông quê mình
Tối đến trống rộn sân đình
Gọi nhau tíu tít đi sinh hoạt hè

Dưới ánh điện đỏ lập loè
Từng đôi , từng cặp múa bài xoè hoa
Lại còn tập hát quốc ca
Đợi đến cắm trại cùng ra thi tài

Cùng nhau duyệt đội ” mốt hai ”
Y như bộ đội chẳng sai tẹo nào

Tình Quê

Tác giả: Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đê
Mục đồng thông thả đi về lưng trâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Một đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người xong việc gọi nhau ra về
Giờ đây đêm cũng đã về
Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sương
Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò bay lạc vào thơ
Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sông
Hình như nó cũng chờ mong một người
Người người rôm rả nói cười
Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc son
Ở nơi thành thị em còn nhớ không
Con đò bến cũ chờ mong
Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

Hương Quê

Sắc hương thanh nhã bốn bề
Non xanh nước biếc đi về tự nhiên
Nụ cười ánh mắt dịu hiền
Như là tịnh cảnh giữa miền sắc không

Đôi tay thay gánh phiêu bồng
Gió mây lướt nhẹ thong rong đất trời
Thịnh suy tựa hạt sương rơi
Bỏ ngoài vạn dặm rong chơi nhẹ lòng

Một Góc Quê Hương

Cánh cò bay giữa trời xanh
Đàn bê rong ruổi, long lanh mắt nhìn
Quê hương thắm thiết ân tình
In dòng chữ S, dáng hình Việt Nam

Dòng sông với lũy tre làng
Gắn cùng đất mẹ, thênh thang sớm chiều
Quê hương cảnh đẹp mến yêu
Lòng con lại nhớ, cô liêu … Mỏi mòn

Thiên nhiên tạo dựng nước non
Con người hiền hậu, dáng son, mắt huyền
Đàn thuyền nhộn nhịp trao duyên
Chở bao nguyện ước, xây tên nguyện cầu

Non xanh nước biếc dài lâu
Bến bờ hạnh phúc, năm châu vui vầy
Cảnh , tình đẹp tựa chân mây
Để bao lãng tử ngất ngây với đời

Mai đây xa cách phương trời
Góc quê hương ấy một thời trong ta !…

Trên đây upanh123.com đã tổng hợp tập thơ về tình yêu quê hương đất nước cực hay,đong đầy cảm xúc cho bạn đọc. Mong rằng các tác phẩm sẽ giúp cho hình ảnh quê hương, đất nước Viêt Nam ngày càng tươi đẹp hơn.

Thơ Hay - Tags: