Những bài thơ 8 chữ về tình yêu, quê hương đất nước ý nghĩa nhất

Thơ 8 chữ về tình yêu,quê hương,đất nước hay nhất sau đây sẽ mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Do được viết theo thể thơ bát ngôn nên các câu thơ khá vần vè,xuôi tai.Đây cũng là một trong những thể thơ được khá nhiều bạn đọc yêu thích và có khá nhiều tác phẩm để đời. Sau đây upanh123.com xin giới thiệu cùng bạn những bài thơ 8 chữ về tình yêu,quê hương,đất nước hay nhất. Cùng chia sẻ để cảm nhận các bạn nhé !

Nội Dung Chính

Luật thơ 8 chữ

Trong thơ ca văn học Việt Nam ta đã trải qua rất nhiều giai đoạn phát triển và cho tới hôm nay đã có rất nhiều những thành tựu đã đạt được do ông cha ta phát triển và được kế thừa cho tới hôm nay. Một trong số đó là thể thơ 8 chữ hay còn gọi là thơ bát ngôn. Đây là một thể thơ tương đối đơn giản mỗi dòng thơ có 8 chữ và có từ hai dòng trở lên để ghép thành một bài thơ,về luật thơ cũng rất đơn giản không bị gò bó về quy luật quá nhiều.

Để có một bài thơ bát ngôn hay kinh nghiệm cho chúng ta là, câu đầu tiên có thể thoải mái viết theo cảm xúc chủ đề bài thơ ,tiếp theo đến câu 2 và 3 chúng ta sẽ chú ý cho chữ cuối của 2 câu này cùng vần với nhau. Có thể cùng vần trắc hoặc vần bằng. Cứ hai cặp trắc rồi lại đến hai cặp bằng cho đến hết bài thơ.Câu cuối cũng tương tự như câu đầu tiên có thể tự do viết theo đúng tinh thần bài thơ không cần theo khuôn khổ ,nhưng nếu chữ cuối của câu này vần với chữ cuối của câu đầu sẽ tạo nên sự uyển chuyển ,xuôi tai và trọn vẹn hơn cho bài thơ.

Thơ 8 chữ về tình yêu

Tình yêu đôi lứa là chủ đề mà rất nhiều nhạc sĩ, thi sĩ, nhà văn dùng để tạo ra những “đứa con tinh thần” của mình. Thơ là tiếng lòng. Được gửi gắm nỗi lòng mình qua những áng thơ tình tâm hồn bạn sẽ thư thái hơn.Tuy nhiên, thể loại thơ 8 chữ để nói về tình yêu chiếm số lượng không nhiều, và sau đây hãy cùng điểm qua những bài thơ 8 chữ hay nhất về tình yêu.

Màu Mực Tím

Màu thủy chung, khắc đượm những ước mơ
Thích được yêu và luôn cả mong chờ”
Cho dù biết “người ta” hờ hững lắm !!!
Màu tím đó, vẫn khắc sâu in đậm
Chắc tại vì tình cảm đã trót trao
Lá thư kia, mực tím của ngày nào
Viết xong rồi, ngại trao nên vẫn giữ
Thời gian trôi, nay đã là quá khứ
Nhưng bóng hình còn mãi ngự trong tim
Chuyện tình yêu tựa như trốn với tìm
Khi chạm mặt, ôi con tim thổn thức
Đã bao lần, thư kia nhòa nét mực
Cũng tại vì những lúc ghét “người ta”
Chữ “bạn thân” sao quá dỗi thật thà
Rồi hối hận trách ta khờ si dại

Mộng ban đầu, khắc ghi sâu mãi mãi
Giấy học trò mực tím trãi vạn thơ
Áo trắng xưa nay xa khuất mịt mờ
Vẫn nhớ hoài tím bài thơ năm cũ

Mơ Được Yêu Em

Chợt một ngày anh nhận ra, em đấy!
Làm tim anh xao xuyến đến bồi hồi
Tự dặn lòng cơn say nắng mà thôi
Sao trăn trở bao đêm mơ, hình bóng?
Xa thì nhớnhững buổi đầu gặp gỡ
Nụ cười em nghiêng vạt nắng chiều hôm
Bờ vai thon, xinh xắn, mắt hiền hòa
Mà trông em sao lạnh lùng đến lạ?
Đường em đi anh trải bằng thương nhớ
Và mộngmơ ngày sánh bướcchung đôi
Tim yêu đương anh chỉ có một thôi
Đừng cho anh mãi ngóng chờ mòn mỏi
Chiều hôm nay nắng lại về trên lối
Anh một mình nhớ dáng nhỏ ngày qua
Em như hoa với vị ngọt đậm đà
Anh ước mình là con ong tìm mật…

Một Thoáng Yêu Đương

Chút nắng gắt đâu làm nên mùa hạ
Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu
Sao tim anh cứ ngập ngừng rất lạ
Em là ai, hỡi bóng dáng yêu kiều?
Trờinắng đẹp chiều vàng rơi khe khẽ
Lối anh về nghiêng rẽ tóc embay
Ngược đường rồi hồn còn mãi mê say
Em chẳng đợi dẫu hai người chung lối
Chiếc áo trắng có làm chi nên tội
Sao vô tình em vò giữa lòng tay?
Nhà của anh cũng ở cuối đường này
Đưa cặp vở anh cầm cho đỡ nặng
Anh một gã đã yêu niềm cay đắng
Chẳng nỡ nào làm tội trái tim em
Có chi đâuem lại nói: chẳng thèm!
Để con phố lại dài thêm mấy đỗi
Anh muốn giúp cógì đâu mà dỗi
Chỉ tiện đường nên han hỏivậy thôi
Hạt mưa đâu sa ướt mắt em rồi
Nắng lạc đường tô hồng đôi má nhỏ
Rồi bóng dáng khuất giữa lòng phố xá
Bỏ lại anh xao xuyến biết bao nhiêu
Tia nắng nhỏ sao rực trờimùahạ
Một thoáng nhìn mà cũng hóatình yêu…

Em Đến Quê Anh

Em theo dòng người về đến quê anh
Qua những con sông hiền hòa uốn khúc
Qua những con đường bạt ngàn thẳng tắp
Cây trái rực màu xanh đỏ vàng nâu
Chân bước ngập ngừng ngã rẽ không sâu
Ta nhận ra nhau vỡ òa màu nắng
Em thẹn thùng anh lâng lâng đỏ mặt
Hai đứa cùng cười nhịp bước song đôi
Tiếng chim chào mào ríu rít tinh khôi
Chú chim gáy gù trên cành nhảy nhót
Hoa trái trong vườn trĩu mùa quả ngọt
Ngọn gió thu về dịu mát trong nhau
Ta cứ ngại ngùng chẳng nói tròn câu
Tay siết tay nhau chuyền qua hơi ấm
Bữa cơm gia đình ngọt ngào nồng đậm
Hạnh phúctuyệt vời hai đứa từng mơ
Kẽo kẹt trưa chiều nhịp võng đong đưa
Ta kể nhau nghe những ngày đông giá
Hạnh phúc mong manh dòng đời hối hả
Trái chín ta cầm anh nhé ! Đừng quên
Mai em về nhớ mãi phút thiêng liêng
Nhẫn cưới trao tay vơi đầy kỷ niệm
Bốn mắt nhìn nhau… dịu dàng tha thiết
Nỗi nhớ đong đầy da diết trong tim

Mùa Thi Thương Nhớ

Anh xa em, một mùa thi thương nhớ
Mùa lá bay trở lại đã xa rồi
Mái trường cũ nhưng tìm em đâu nữa
Chỉ đường về anh thấy quá xa xôi.
Anh bước thầm hồn nghe tiếng thu rơi
Con đường nhỏ tả tơi ngàn xác lá
Lối quen này chiều nay sao xa lạ
Không nắng vàng mà vàng úa tàn phai
Anh nhớ em… người dưng không gặp nữa
Nhớ mùa thi bảy bữa học chung thầy
Lối em về nắng cuối hạ đắm say
Tuổi mười bảy lần đầu anh biết nhớ
Anh yêu em cũng trong mùa thi đó
Mùa thi qua em bước đi xa
Anh trở lại, mình không còn tái ngộ
Xác thu vàng những kỉ niệm ngày qua.
Em! Đã lâu sao không về thăm lớp?
Hay em quên lối nhỏ nắng hạ rồi?
Quên lớp nhỏ nhà thầy chiều mưa dột
Quên cả con đường hai đứa chung đôi?
Đường đi gần nhưng tình đã xa xôi
Đường trở lại buổi đầu xa dịu vợi
Trên lối thu vàng, mùa thi vẫn đợi
Lá rơi đầy,nên chẳng thấy bước chân em
Nhặt xác thu anh gói tình khờ dại
Xếp vào miền kí ức thẳm trong tim
Bụi thời gian phủ nhạt bóng hình em
Làm sao để phai mờ mùa thi đó?

Đã Qua Rồi

Đã qua rồi thời thơ ngây vụng dại
Tuổi học trò chẳng đượm chút ưu tư
Nhặt phượng hồng ép vào những trang thư
Trao tập vở chép nhau dòng lưu bút

Đã qua rồi những xuyến xao từng phút
Đợi một người mà trong dạ thầm thương
Rồi theo sau trên suốt cả quãng đường
Chỉ có thế mà thấy sao đẹp quá !

Đã qua rồi những ánh đèn phố xá
Của một thời mà hai đứa yêu nhau
Ngước nhìn trời mơ mộng với ngàn sao
Đời đẹp quá , tình yêu là mãi mãi

Đã qua rồi cuộc tình đầy dấu ái
Những ngày yêu hai đứa quyện bên nhau
Có còn chăng là những nỗi đớn đau
Ôi chua xót , sao dòng đời nghiệt ngã

Đã qua rồi không còn gì nửa cả
Khi hai người đã hai ngã chia ly
Có tiếc thương cũng chẳng biết nói gì
Nén cay đắng , mà cõi lòng băng giá

Đã qua rồi hãy xem như xa lạ
Chỉ tình cờ mình gặp gỡ thoáng qua
Đã qua rồi những mộng ước bay xa
Trong tiếc nuối – tìm thương về kỷ niệm !

Nỗi nhớ mang tên em

Gió lạnh đầu mùa, rưng rưng nỗi nhớ
Nỗi nhớ em, nỗi nhớ một chiều mơ
Nỗi nhớ bơ vơ, hoàng hôn nhuộm đỏ
Bóng em ngồi, lặng lẽ, mặt hồ xa
Gió lạnh về, đong đầy những ngày qua
Một chút bâng khuâng, của khúc tình ca
Anh nhớ mãi, bài thơ em đã viết
Em nhớ anh, một chút, được không anh?
Sẽ chẳng thể, đánh thức trái tim em
Bằng nỗi nhớ, dù mỏng manh như thế
Nhưng anh biết, niềm tin anh có thể
Đợi chờ em, là hạnh phúc của anh
Sẽ chẳng thể, biến bộ phim mình xem
Thành giấc mơ, anh và em ngày tới
Nỗi nhớ chiều không em, sao chới với
Sao ắp đầy, những nỗi nhớ không tên
Hoàng hôn xuống cho lòng em buồn thẳm
Hạnh phúc nào sao mãi vẫn xa xăm
Gió vẫn thổi vào hồn em lạnh buốt
Mưa tâm hồn làm lệ mãi tuôn rơi
Em vẫn biết cuộc đời là bể khổ
Mải mê tìm tia hạnh phúc mong manh
Đường em đi không biết anh có đợi?
Nắm tay em đi tới cuối con đường!
Có thể em không cùng anh chung bước
Nhưng xin đừng quên hết kỷ niệm xưa
Vì em biết trong dòng đời tấp nập
Vẫn rất cần hơi ấm một bàn tay
Lá vẫn bay trong buổi chiều gió lộng
Lướt mắt tìm trong khoảng trống hư không
Em mong lắm nụ cười anh ở đó
Cho tâm hồn em vơi bớt đơn côi…

Thơ 8 chữ về quê hương,đất nước

Sau đây upanh123.com xin giới thiệu cùng bạn tập thơ 8 chữ về quê hương,đất nước hay nhất,dồi dào xúc cảm. Hãy chia sẻ để yêu thêm chốn làng quê thanh bình,đất nước tươi đẹp của chúng ta bạn nhé !

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh tây ninh làng quê nhỏ 
Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi 
Những con đường mòn lối bước chân đi 
Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ . 

Nơi tôi sinh tây ninh làng quê .nhỏ 
Từng con người đều thấy rất thân quen 
Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen 
Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió . 

Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp 
Thường rộn rã những buổi sáng ,chiều hôm 
Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường 
Người lao động quen ngửi mùi khói bụi . 

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ 
Chỉ dài chừng hai chục bước chân 
Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên. 
Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới . 

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ 
7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau 
Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay . 
Sống giản dị giàu tình thương đồng loại . 

nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy………..

Quê hương tôi

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết…
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không ghành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương…

Quê hương

Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nữa ngày sông
Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Mảnh thuyền to như mảnh hồn làng
Rướn thân trằng bao la thâu góp gió.
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe
Những con cá tươi non thân bạc trắng
Dân chài lưới làng da ngăm rám nắng
Khắp thân người nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mõi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá

Quê hương tuổi thơ tôi

Tôi sinh ra nơi miền quê duyên hải
Đất Hải Phòng mê mải cánh buồm nâu
Biển quê tôi rất đẹp và rất giàu
Hoàng hôn đến với một màu tím biếc

Thời gian trôi theo dòng đời hối tiếc
Bên mái trường ta học Viết ngày xưa
Tháng 5 về mùa phượng đỏ đong đưa
Còn nhớ mãi chiều tắm mưa xóm nhỏ

Có nhiều hôm nắng chưa vờn ngọn cỏ
Cùng bạn bè theo gió thả diều quê
Bao năm rồi trong nức nở tái tê
Tìm ký ức đam mê ngày xưa ấy

Thời gian trôi như một dòng sông chẩy
Xa mất rồi ai tìm thấy được chăng
Nơi quê cũ ơi tình sâu nghĩa nặng
Tuổi thơ nào say đắm của ngày xưa …

Tình quê

Nhớ không em thuở ấu thơ ngày ấy
Mình bên nhau khi diều giấy bay cao
Tuổi thơ xưa bên nỗi nhớ cồn cào
Còn mãi mãi đi vào trong kỷ niệm

Thời gian trôi những tháng ngày màu nhiệm
Vẩn vơ hoài còn ẩn hiện trong ta
Dù đi đâu anh vẫn nhớ quê nhà
Nhớ tuổi thơ những chiều tà bóng xế

Quê hương ơi tuổi thơ là như thế
Là chiều tà bóng xế thả diều quê
Bên bạn bè và những nỗi đam mê
Anh nhớ mãi câu thề thời thơ dại

Em đùa anh bao giờ mùa hoa cải
Nở hoa vàng ta phải chuyện trầu cau
Tuổi thơ ơi bên kỷ niệm úa nhàu
Còn nhớ mãi một màu tình quê cũ.

Tổ quốc nơi đầu sóng

Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.

Thêm một ngày trên vùng biển của ta
Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.

Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.

Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.

Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.

Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ 
Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.

Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.

Tình Lỡ

(Bằng Lăng Tím)

Trăng bóng ngả lời yêu anh không nói
Đếm giọt buồn thầm gọi mãi yêu ơi
Một lời thương anh không dám ngỏ lời
Em cứ đợi lòng đầy vơi nỗi nhớ

Anh yêu dấu ta hai đường cách trở
Đã mấy mùa hoa nở tím triền sông
Em đợi anh trao hết mối tình nồng
Canh khuya vắng chờ mong hoài không ngủ

Tình sâu đậm trao nhau còn chưa đủ
Có trách nhau thêm ủ rũ tim buồn
Nhớ mong nhiều mi rớt lệ sầu tuôn
Duyên làng lỡ mảnh sầu buông giăng kín

Đông đã chớm níu mùa qua bịn rịn
Lửa trong lòng đã tắt lịm từ lâu
Giá ngày ấy mình đừng có quen nhau
Duyên làng lỡ nỗi đau này em trả.

Ngược Đường Yêu

( Cỏ Hoang Tình Buồn)

Mất nhau rồi ngồi đứng lệ rưng rưng
Con tim nhỏ ngập ngừng như nín thở
Thời gian trôi anh hửng hờ không nhớ
Phụ bỏ duyên quên nợ chẳng quay về.

Bước thẫn thờ giữa dâu bể nhiêu khê
Duyên phận bạc câu thề dang dở hứa
Anh quay lưng tình cũng vừa chia nửa
Sầu miên man em đứng tựa bóng mình.

Dang dở rồi…đành câm nín lặng thinh
Em đau đớn mặc tình buông nước mắt
Tình trái ngang đành xa lòng cách mặt
Chỉ riêng em mới quặn thắt nghẹn ngào.

Ôm suốt đời hoài bảo giữa chiêm bao
Nhiều vương vấn càng đào sâu cay đắng
Dòng nước biển khô cằn nhưng vẫn mặn
Ngược đường yêu luôn than ngắn thở dài.

Tổ quốc nhìn từ biển

Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Minh họa: Văn Nguyễn
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình góa phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hóa Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước (*)
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi

Nhớ lắm quê hương

Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa Hè
Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm
Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm
Mái tranh nghèo, sâu đậm…nghĩa tình xưa

Gió thổi về, theo giọt nắng đong đưa
Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa…vội vã
Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá
Đã đến mùa, ra cấy mạ….đi thôi ‼

Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi
Hồn thanh thản, cuộc đời…không lo nghĩ
Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ
Như dặn lòng, bền bỉ…với thời gian

Những hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan
Dừa soi bóng, trăng vàng….in đáy nước
Quê hương đó, bao giờ ta tìm được
Đến bao giờ, dừng chân bước….tha phương.

Trên đây là những bài thơ 8 chữ về tình yêu,quê hương,đất nước hay nhất. Hi vọng bài viết đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Hãy luôn đồng hành cùng upanh123.com để có cơ hội chia sẻ thêm nhiều bài thơ hay nữa bạn nhé !Thân ái !!

Thơ Hay - Tags: