“Sưởi ấm nàng” bằng những bài Thơ Tán Gái Mùa Đông hay nhất

Thơ tán gái mùa đông là những bài thơ mang vẻ ngọt ngào,lãng mạn riêng có.Mùa đông,khi những cơn gió mùa tràn về,khi từng đợt lạnh thấu xương làm ta run rẩy ta lại cần lắm một hơi ấm yêu thương. Chỉ một bàn tay nắm lấy bàn tay hay một bờ vai êm,vòng ngực ấm để dựa vào,ta sẽ thấy ấm áp biết bao. Hơn lúc nào hết,mùa đông là mùa chúng ta cần đến hơi ấm của nhau nhất.

Có lẽ cũng chính vì lẽ đó,những anh chàng còn cô đơn,thường dùng những bài thơ tán gái mùa đông để thả thính,cưa cẩm đối phương.Sau đây upanh123.com xin dành tặng bạn những bài thơ hay nhất như thế.

Nội Dung Chính

Những bài thơ tán gái mùa đông hay nhất

Việc gửi gắm hết tấm chân tình của mình vào trong những vần thơ sẽ khiến cô gái đó cảm nhận được tình cảm của bạn và cảm giác được yêu thương từ bạn nhiều hơn đấy. Nếu bạn đang tìm cách để tạo được ấn tượng tới cô nàng mà bạn đang thầm thương trộm nhớ thì đừng vội bỏ lỡ bài viết này bởi cô gái đó sẽ có thể đổ gục ngay trong vòng tay của bạn bằng những lời thơ dưới đây.

Mùa Đông Không Lạnh 

Chân vội vả đi tìm nơi trú ẩn.
Sợ đông về buốt giá cỏi lòng thêm.
Sợ cô đơn âm thầm trong mộng mị.
Hồn đi hoang vết tích chẳng phải mờ.
Lạnh đất trời lạnh rừng núi hoang sơ.
Mình độc bước chân mãi hoài xa vắng.
Một huyền thoại tình yêu trong dĩ vãng.
Con tim nào mù mịt lối tình xa.
Tháng năm xưa nước mắt đã nhạt nhoà.
Tình chung hởi men nồng môi cay đắng.
Rồi gục khóc trên vai người năm củ.
Lối thu xưa gợi nhớ kỷ niệm buồn .
Tình yêu nào làm tan nát con tim.
Hảy chạy trốn cho buồn thôi phai nhạt.
Có yêu mấy rồi cũng thành xa lạ.
Đông lại về vội vả gợi đau thương.
Kỷ niệm xưa chỉ là nổi đoạn trường.
Tình yêu hởi gởi buồn theo lá rụng.

Yêu Mùa Đông

Uh thôi nhé tạm biệt Thu đi
Lạnh không gian lá vàng rơi lá
Dòng thời gian ru Đông nghiệt ngã
Lạnh run run, mưa se bay bay
Yêu để nhớ, tìm trong hơi ấm
Nồng nàn hôn, vòng tay rộng mở
Đông có sang, Đông tìm gõ cửa?!?
Xin hỏi nhỏ, lạnh đến bao giờ?!?!!
Đông đã sang, dù có bất ngờ
Má vẫn hồng giữa mùa thiếu nắng
Tình trong ai đón tình nồng thắm
Yêu để Đông chẳng lạnh bao giờ
Yêu cứ yêu dù Đông buốt giá
Nồng nàn thôi, ấm mãi trong nhau
Nồng nàn thôi, tình chắc vẹn sâu
Yêu để nóng và Đông vẫn ấm.

Tự Khúc Mùa Đông

Lá rơi hiu hắt ngoài song cửa
Từng giấc cô miên rủ xuống lòng
Dăm cánh chim đơn tìm tổ ấm
Ô kìa, trời đã chuyển sang đông
Dõi theo nỗi nhớ đàn nâng phím
Nghe dấu mùa phai cuộc tình nồng
Lãng phiêu tự khúc dưng dưng tím
Anh ở phương trời có biết không?!

Mùa Đông Băng Giá 

Mùa đông băng giá tình lạnh băng
Tình lạnh lẽo đêm đông buốt giá
Người đi rồi tôi đau khổ quá
Yêu chi lệ đổ tuôn hai hàng
Mùa đông đến tim càng lạnh giá
Tình đôi ta chia hai ngã sao ?
Lòng dặn lòng thôi không nhớ mãi
Người đi rồi tê tái tim đau
Mùa đông đến rồi đông cũng sang ngang
Tim tôi khờ dại vì người xa
Xa rồi mùa đông đó đã qua
Hai ta lạnh buốt lòng băng giá
Người ơi đông đến tôi buồn quá
Nhớ người đi rồi thêm quặn đau
Sao người bỏ tôi trong đớn đau
Chẳng chịu quay về chỉ một lần

Nỗi Nhớ Mùa Đông 

Mùa đông về gợi nỗi nhớ mênh mang
Tuyết khẽ rơi cũng nhẹ nhàng êm ái
Bao cảm xúc trong tim ngưng đọng lại
Khoảnh khắc ơi tìm trải chốn nơi nao
Để ước mơ nhung nhớ lại dâng trào
Trời trở lạnh muốn khát khao cháy bỏng
Rồi con tim ấp ủ hoài đứng ngóng
Tiếng yêu thương mãi đọng ở miền xa
Nỗi nhớ kia giờ cũng giống như là
Chốn nơi đây chỉ riêng ta vắng lạnh
Chẳng còn gì để thắp niềm kiêu hãnh
Bao mơ màng đâu sát cạnh người ơi
Trong chiều buồn lặng lẽ thấy rối bời
Từng giọt sầu cũng chảy rơi trên má
Chút bâng khuâng nhớ tình ai tất cả
Nỗi nhớ mùa đông lạnh giá tim hồng

Mùa Đông Rồi Đó Em 

Mùa Đông rồi…em có lạnh không ..
Có sắt se những đêm trời trở gió
Nỗi Nhớ có cuộn lên…có bùng lên như lửa
Thiêu cháy đến tận cùng những khoảng chênh chao
Mùa Đông rồi…em có khát khao ..
Một vòng tay chở che ngày buốt giá
Mặc gió thốc lên…mặc nhân gian hối hả
Vẫn Yên Bình trọn cả giấc ấm êm
Mùa Đông rồi…có thao thức từng đêm ..
Đợi một bàn tay ủ ấm bàn tay lạnh
Một nụ cười hiền xóa tan niềm cô quạnh
Và sẻ chia rất đỗi chân thành

Đêm Đông

Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở

Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt

Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết

Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt

Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp

Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh

Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống

Tình Yêu Mùa Đông

Đã bao mùa đông rồi anh chẳng thể vui
Để mùa đông năm nay anh ngập tràn hạnh phúc
Em đã đến bên anh vào một ngày nắng nhạt
Xua tan mây mù sưởi ấm trái tim anh.

Mùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vui
Có trọn vẹn những điều anh mong ước
Có trọn vẹn những tháng ngày cô độc
Là đưa em về miền cổ tích nơi anh.

Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên em
Là khi em cười, mang niềm tin cuộc sống
Là ánh mắt em nhìn về anh một hướng
Là nỗi niềm em chia nửa cùng anh.

Hạnh phúc này liệu có mong manh?
Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnh
Như cơn mưa mùa đông mang theo giá buốt
Câu trả lời anh dành trọn cho em

Vòng Tay Mùa Đông

Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…

Anh Sẽ Về Viết Tiếp Tháng 12

Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.

Gió Bấc

Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung,
Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn,
Nước tràn sông rộng, thuyền không bến,
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.

Khi bóng hoàng hôn giục én bay,
Hương buồn man mác lướt qua cây,
Có ai nghe thấy gì trong gió?
Cả một thời xưa đọng ở đây.

Mãi Yêu Em Cô Gái Mùa Đông

Vài chiếc lá cuối Thu còn bỡ ngỡ 
Chẳng muốn rời trăn trở níu mùa sang 
Rạng bình minh ai cõng mất ánh vàng 
Tuyết sương lạnh vừa loang mờ khắp lối.

Đông đã đến ngày hôm qua rất vội 
Bởi em hờn em dỗi tím trời thương 
Giọt ngọc nào trên khoé mắt còn vương 
Vạn nhung nhớ đêm trường anh ngơ ngẩn.

Tội anh lắm hồn đi hoang thơ thẩn 
Xin lỗi mà! Em mãi giận đành sao ?
Vắng một giây nhớ lắm phải không nào ? 
Đừng bướng bỉnh làm đau mình nữa nhé!

Đôi dòng chữ thay lời tim thỏ thẻ 
Yêu em nhiều hỡi cô bé mùa đông 
Nắng phương Nam sưởi ấm khúc tình nồng 
Câu ước nguyện xin đời không xa cách.

Đời giông tố nặng oằn vai thử thách 
Tiếng chung tình huyết mạch gánh từ lâu 
Yêu đi em cho đến bạc mái đầu 
Đông lạnh lắm.. đừng xa nhau em nhé!

Có Em Mùa Đông Sẽ Ấm

Mùa Đông này không lạnh lắm đâu em
Ở nơi ấy em tiếp thêm sức mạnh
Dẫu cách trở nhưng không hề cô quạnh
Vẫn sẻ chia từng hạt nắng em trao.

Mùa đồng này anh bỗng thấy ngọt ngào
Em đã gửi biết bao niềm tâm sự
Anh sẽ nguyện một lòng luôn gìn giữ
Lời hẹn thề ta nhắn nhủ năm xưa.

Mùa Đồng này cái rét cũng lưa thưa
Chẳng dồn dập cũng chẳng mưa buốt giá
Trời cũng hiểu bao năm anh vật vả
Gom nắng hồng gửi cả vào mùa Đông.

Mùa Đồng này anh chẳng thấy mênh mông
Em đã lập một khoảng không trống vắng
Cũng nhờ vậy vần thơ không trĩu nặng
Luôn dạt dào trong trắng một tình yêu.

Mùa Đông này mình cùng ngắm cánh diều
Nhờ ngọn gió gửi lời phiêu nơi ấy
Thơ anh viết không hào hoa bóng bảy
Cảm xúc này đến từ đáy con tim…!

Mùa Đông Hạnh Phúc

Đông đến cửa se lạnh rồi anh nhỉ
Hai đứa mình thủ thỉ đón đông sang
Ngoài hiên kia còn sót đoá cúc vàng
Như thắp lửa cho mùa sang bớt lạnh

Mùa đông cũ chẳng có anh bên cạnh
Đêm dài nằm cứ lạnh nửa không nhau
Nửa vầng trăng cũng trằn trọc canh thâu
Cứ chiếu rọi âu sầu mà chẳng nói

Chỉ trong gió tên anh em thầm gọi
Gió Bấc về len lỏi tận nơi tim
Ở phương xa anh có nhớ đến em
Mà gói nắng gửi kèm bao niềm nhớ

Ta đã trải bao mùa đông cách trở
Mà nhịp tim, nhịp thở vẫn vì nhau
Anh bảo rằng mình chẳng cách xa đâu
Có nỗi nhớ làm nhịp cầu hạnh phúc

Đông dù lạnh có nhau ta sống thực
Nửa vầng trăng chẳng thao thức đêm dài
Cuộn trong nhau cho đến mỗi sớm mai
Em chỉ ước mùa đông dài vĩnh cửu.

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ những bài thơ tán gái mùa đông hay nhất do upanh123.com tổng hợp. Bạn thích bài thơ nào nhất hãy chia sẻ nhé ! Dành tặng nàng bài thơ tình,những câu thơ tán gái bất hủ để thay lời trái tim yêu còn gì ý nghĩa hơn. Chúc các bạn sớm “cưa đổ”nàng !

Thơ Hay - Tags: