Trải lòng cùng chùm thơ buồn về đêm mưa cô đơn, lạnh lẽo
Thơ buồn về đêm mưa, những bài thơ viết trong những đêm mưa cô đơn,lanh lẽo. Mưa về thường mang lại cho con người ta cảm giác buồn xao xuyến. Mưa đêm cảm xúc ấy lại được nhân lên gấp bội. Nghe tiếng mưa rơi trong đêm thanh vắng, bao kỉ niêm yêu thương một thời sẽ lần lượt ùa về. Cơn mưa năm nào đã mang hai đứa đến với nhau. Và cũng trong cơn mưa ấy ta đã trao cho nhau nụ hôn đầu đời. Vậy mà giờ đây tình chia đôi ngả…Buồn thật nhiều,nhớ thật nhiều !
Chùm thơ buồn về đêm mưa cô đơn
Khi màn đêm buông xuống, khi mọi người, mọi vật chìm vào giấc ngủ, trong không gian tĩnh lặng đó con người thường sống thực với cảm xúc mình nhất. Bao yêu thương, bao nhung nhớ, bao nỗi buồn phiền lần lượt tìm về trong hoài niệm. Chùm thơ buồn về đêm mưa cô đơn sau đây được viết ra trong những đêm mưa buồn một mình đơn côi.
Mưa Đêm Tâm Sự
Thơ: Diệp Ly
Mưa day dứt len vào từng góc tối
Mưa buồn thương hờn dỗi với thời gian
Giọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn tràn
Sầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.Đêm mờ mịt tâm tư càng áo não
Cây trơ cành chao đảo giữa phong ba
Từng niềm đau trong mưa gió vỡ òa
Dòng lệ đổ xót xa vì cách trở.Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lở
Nghe lời thương nức nở khóc tình xa
Mưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòa
Đàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thở
Niềm cô đơn tan vỡ cả khung trời
Con thuyền tình chìm đắm giữa biển khơi
Mưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.
Mưa Đêm
Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Ơ kìa…những giọt mưa đêm
Gợi chi chuyện cũ êm đềm thoảng bay
Một thời ôm ấp vòng tay
Xin đừng nhắc nữa lòng này đau thêmGiờ ai hạnh phúc ấm êm
Để ta ở lại với niềm riêng mang
Phận duyên sao quá bẽ bàng
Vần thơ cứ mãi thở than nỗi buồnƯớc gì mưa đó trôi luôn
Nắng làm khô lệ khỏi tuôn tháng ngày
Gió à…thôi nhé từ nay
Đừng đem mây đến chốn này làm mưa.
Mưa Đêm
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Khuya về em với mình em
Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng
Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng
Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêmGiờ đây chăn ấm gối êm
Bên người tình mới ai thèm nhớ ai
Mình em thức với đêm dài
Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưaAnh có còn nhớ ngày xưa
Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời
Giờ đây anh đã nuốt lời
Bỏ em ở lại chơi vơi một mìnhBạc như vôi ấy là tình
Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu
Bây giờ mình với cô liêu
Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơnCòn chi đâu nữa giận hờn
Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời
Em ngồi đây đếm mưa rơi
Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.
Mưa Đêm Mùa Hạ
Tác giả: Việt Cường
Đêm tưng hửng… mưa rào mùa Hạ
Hạt mưa buồn trên lá ngu ngơ
Lắt lay khuấy động thời giờ
Âm thanh trầm lặng ngẩn ngơ tiếng lòngMưa não ruột long đong ngõ nhỏ
Trượt trên cành vò võ thở than
Vòng vo trỗi nhịp cung đàn
Lạc cung tan tác lan man chẳng dừngMưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt
Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau
Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu
Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.
Mưa Lạnh
Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên
Một mình thao thức trọn đêm
Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.Ào ào gió rít ngoài thềm
Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn
Nghẹn ngào nước mắt em tuôn
Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.Sáng nay mưa tạnh, trời xanh
Nhìn con chim hót trên cành líu lo
Một mình em nghĩ vẩn vơ
Nơi xa anh có đợi chờ tin em.Có buồn thao thức trọn đêm
Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa
Có thương em gái đợi chờ
Có mong xuân đến để về bên em.Đừng cười em quá nhỏ nhen
Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người
Cho dù ai có chê cười
Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !
Tiếng Mưa Đêm
Tác giả: Huệ Hương
Nửa đêm chợt thấy mưa về
Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ
Lắng tai tích tắc đồng hồ
Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.Non hồng búp nở thành hoa
Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu
Đèn mờ đứng giữa đêm thâu
Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.Lẩn trong ký ức tháng ngày
Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương
Buốt lòng, mưa gió tha hương
Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.
Mưa Nửa Đêm
Tác giả: Thanh Trần
Nửa đêm trăng khuyết u buồn
Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ
Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ
Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trờiMong cho mau tạnh mưa ơi
Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu
Gió đưa mây thổi về đâu
Để mây đơn lẻ đêm thâu não nềGiờ đây lẻ bóng đi về
Người ta hạnh phúc gần kề bên ai
Vẫn nghe thổn thức bên tai
Em về bên ấy…ngày mai anh àTrong đêm mơ ánh trăng ngà
Cũng là ngày đó…em xa anh rồi.
Tiếng Mưa Đêm
Tác giả: Lê Hoàng
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Xốn xang nỗi nhớ một người xa xăm
Gió luồn cơn rét lạnh căm
Tái tê cõi dạ như dằm trong timTiếng mưa rả rích bên thềm
Buồn giăng nức nở về em hởi người
Não nùng đếm giọt đang rơi
Là bao nhung nhớ chơi vơi lạ lùngHai đầu nỗi nhớ cầu mong
Ngày sau thắm lại ấm vòng tay trao
Tiếng mưa cứ mãi thét gào
Hình dung bóng dáng ngọt ngào kề bên.
Đêm Mưa Buồn
Tác giả: Violet Hoa
Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa
Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá
Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ
Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòngĐêm mưa buồn ai có nhớ ai không?
Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước
Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước
Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau
Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ
Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ
Trong tim này hình dáng đó em mangMưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng
Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi
Một ngày kia sẽ mang anh trở lại
Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..
Thơ buồn về đêm mưa lạnh lẽo một mình
Cơn mưa đến kéo theo nỗi nhớ về những cái gì đó từng quen thuộc, cảm giác nhớ nhung về thứ gọi là kí ức để rồi bất chợt nhận ra tất cả đã xa rồi, chỉ còn ta với mưa. Mưa đêm đã giúp tác giả “nhớ người xa”, nhớ lại những kỷ niệm mà giờ chỉ còn là dĩ vãng. Trong cơn mưa nỗi nhớ tìm về.
Mưa Đêm
Tác Giả: Hoa Cỏ May
Đêm nằm nghe tiếng mưa hè bất chợt.
Đất khẽ cựa mình đón giọt mưa tuôn.
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả.
Bên hiên nhà nhìn sợi mưa trắng xóa.Mưa mang nặng buồn những tháng năm qua.
Mưa vỡ òa thành trăm ngàn mảnh nhớ.
Em góp nhặt những yêu thương đã vỡ.
Chợt thấy lòng bơ vơ từng hơi thở.Hun hút cuộc đời dang dở lỡ làng.
Phó mặc mình cho điệp khúc thời gian.
Khoảng trống dại khờ chuốc lấy đa đoan.
Trái tim mòn đưa tình vào quên lãng.Cơn mưa đêm nghe rất đỗi nhẹ nhàng.
Ánh đèn nào le lói giữa không gian.
Tim thổn thức khi bình minh ló rạng.
Giơ tay đón chào ngày mới đã sang .!
Mưa Đêm
Tác Giả: Nở Dương Văn
Mưa đêm rả rích giọt sầu
Phòng khuya đơn chiếc canh thâu nhớ về
Nhớ từng lời nói nụ cười
Bờ môi thắm đỏ của người tôi yêuĐêm về lạnh lẽo cô liêu
Bao nhiêu kỷ niệm dấu yêu ngày nào
Nhớ em lòng xuyến dạ xao
Tình sâu nghĩa nặng đẹp trao mặn nồngTàn đêm thao thức nhớ mong
Bình minh ló rạng mây hồng nhẹ trôi
Mưa về nỗi nhớ chơi vơi
Bên người em gái trọn đời tôi yêu
Mưa Đêm
Tác Giả: Nguyên Hạnh
Phố về đêm cơn mưa rào hối hả
Những hạt mưa như tan nhanh vội vã
Cũng không xua đi âu lo thương nhớ
Chợt lòng buồn giờ anh ở nơi đâu ?Nhưng em biết thời gian sẽ qua mau
Anh sẽ về bên em- ngày hạnh phúc
Những nhớ mong chợt trào dâng khóe mắt
Thuyền anh về- em bến đợi yêu thương !Mình cách xa biết bao nhiêu chặng đường
Em đất mẹ- anh đất người- xa xứ
Nhưng trong tim mình mãi dâng niềm nhớ
Nhớ anh nhiều trong mòn mỏi đợi mong !Mỗi độ thu về em lại ngóng trông
Nơi phương xa gửi về em chút nắng
Trong đêm mưa em thấy lòng sưởi ấm
Hanh hao gầy phai nhạt cả nắng thu!
Mưa Đêm Lặng Lẽ
Tác Giả: Vương Ryo
Mưa đêm lại lặng lẽ rơi
Gió đêm cũng lạnh buốt hơi người chờ
Phố đêm con phố mập mờ
Cảnh người một cảnh hững hờ riêng tôiĐơn côi giữa chốn bồi hồi
Nghe mưa càng lạnh đôi môi hững hờ
Giữa đêm lạnh buốt hồn mơ
Hòa cùng tí tách cập bờ xa xôiMưa ơi có nhận bồi hồi
Có nghe rét buốt trong tôi không nào?
Có nghe tim lạnh thét gào
Có nghe câu hỏi nơi nào tìm em.!
Giọt Mưa Đêm
Tác Giả: Nguyễn Công Trình
Tôi lê bước một mình trong mưa bão
Giọt mưa nào xóa hộ nỗi niềm đau
Cho nhớ thương nước mắt hết dâng trào
Thôi thương nhớ bóng hình người năm ấyMưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nữa
Để giọt sầu hoà lẫn với mưa ngâu
Để giấu che nước mắt ướt nhạt nhoà
Không ai biết tôi khóc sầu dang dởTình của tôi là tình buồn muôn thuở
Là cay đắng là mãi một tình si
Khóc thương người hay khóc nhớ người đi
Lang thang dưới mưa buồn chân cô độcGởi tình theo tiếng mưa rơi
Đếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu?
Mưa Đêm Buồn
Tác Giả: Lê Hương
Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơi
Thức uống trà khuya chỉ có tôi
Với tiếng mưa rơi trên gác vắng
Nghe buồn gặm nhấm trái tim côiMưa theo gió hắt qua song cửa
Khơi gợi trong ta nỗi nhớ người
Từng giọt mưa rơi từng giọt nhớ
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôiNỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Tri kỉ giờ xa tận cuối trời
Nhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng được
Chỉ vì đã cách trở đôi nơiTrà khuya uống cạn mà nghe đắng
Đắng vị trà hay bởi đắng môi
Gió búôt mưa đêm buồn ảo não
Chạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….
Mưa Đêm Nay
Thăm thẳm đường trường, tôi, người cô độc.
Mòn gót giày cắm trọ quán đêm nay.
Mưa Cẩm Giang như niềm đau ai khóc,
Đường sụt sùi qua mấy nẻo truông lầy.
– Cho cốc cà-phê, cô hàng xanh tóc!
Tôi uống đắng cay, hay mắt em say?
Nghe đâu đây ai cười lên vỡ ngọc,
Thấy đau chúng mình một kiếp trắng tay.
Cố tri mấy đứa giờ đâu… lăn lóc,
Ở chực nằm chờ, hay giạt đó đây?
Tiền thân chúng mình có là con cóc,
Thơ nghiến răng cho trời chuyển mưa bay?
Ta không phải chán đời mà trách móc
Khi những thằng hề không biết múa may.
– Cô hàng xanh tóc, cà-phê đầy cốc,
Miệng em cười, nhạc đắng chở màu cay.
Cẩm Giang ôi! đây, ngày xưa tang tóc,
Xiềng khua chân rổn rảng kiếp đi đày.
Lớp hưng phế xô nghiêng nhà tróc nóc,
Mồ những ai nằm trăng lạnh gió lay?
Cổng biên thuỳ, lòng tham luôn dời cọc,
Rồi, với thời gian, người chết, xanh cây!
Cho thêm nữa cà-phê, sao em khóc?
Ta hiểu rồi, lòng đã cảm thương vay.
Nhầu nát áo xanh mờ tràn bụi mốc,
Chung một thuyền, thơ tâm sự dâng ai.
Nước sông Vàm Cỏ nguồn xuôi, trong lọc,
Có chắc mang hoa về quán ngày mai?
Cho thêm nữa đi, và em đừng khóc!
Trời hết đêm, rồi nắng sẽ dâng ngày.
Tôi, tôi là khách lữ hành cô độc
Vỡ lệ nằm nghe mưa quán đêm nay.
Đêm Buồn
Tác giả: Nguyễn Nguyễn
Đêm đã buồn…mưa còn rơi nặng hạt
Tôi một mình…căn gác trọ vắng tanh
Gió lao xao…thổi lạnh cả khung trời
Muốn vỗ giấc…mà sao ko ngủ được?Cuộc đời ơi ! Sao mà nhiều ngang trái?
Yêu thật lòng…mà sao phải bơ vơ?
Đến với nhau…phải chăng là lầm lỡ?
Để bây giờ…hai đứa cách hai nơiTôi đơn lẻ…trên đường đời xuôi ngược
Anh bây giờ…thì đã được ấm êm
Đêm nay đây…giấc ngủ anh êm đềm
Chỉ riêng tôi…ôm niềm thương nỗi nhớBước vào yêu…đã mang nhiều trắc trở
Suốt cuộc đời…tôi hết dám mộng mơ
Sẽ yêu ai? Ai sẽ đợi sẽ chờ?
Đêm dần trôi…tôi khóc tình dang dở.
Những bài thơ buồn về đêm mưa là sự diễn tả cảm xúc, tâm trạng buồn về tình yêu và cuộc sống. Khi nhìn những hạt mưa về đêm lòng càng cảm thấy trĩu nặng, nhớ nhung về thời gian đã qua, về những kí ức,hoài niệm về cuộc tình đã xa. Hi vọng,sau khi chia sẻ cùng chùm thơ hay trên đây bạn thấy lòng nhẹ nhõm đi phần nào !
Thơ Hay - Tags: những bài thơ hay, thơ tình buồn, thơ về mưaTrải lòng cùng chùm thơ buồn về đêm mưa cô đơn, lạnh lẽo
Thơ về mưa đêm-tập thơ hay mang nỗi buồn man mác
99+ bài thơ thả thính hài hước, bá đạo có “độ dính” không nhỏ
Tuyển tập thơ chế độc Hot nhất, thu hút hàng triệu người xem
TẬP thơ tình Xuân Quỳnh hay nhất, “sống” mãi cùng thời gian
Chọn lọc 99+ bài thơ về ông bà hay, ý nghĩa tình cảm dạt dào
[Tuyển Tập] thơ chế ngắn hay, hài hước, bá đạo của giới trẻ
Tuyển tập thơ ngắn về tình yêu lắng đọng, dạt dào xúc cảm
Tuyển chọn 55 bài thơ ngắn về thầy cô hay nhất mọi thời đại
Top những bài thơ ngắn về tuổi thanh xuân tươi đẹp, mơ mộng
“Cưa đổ” người ấy bằng chùm thơ ngắn thả thính cực hay
Chùm thơ tình tháng 10 lãng mạn, yêu thương và nỗi nhớ
CHÙM thơ hay tháng 10 lãng mạn cùng cảm xúc bồi hồi cuối thu
91+bài thơ ngắn về cuộc sống hay, ý nghĩa nhất bạn chớ bỏ lỡ