Chùm thơ một mình cô đơn ngồi “gặm nhấm” nỗi buồn

Thơ một mình cô đơn ngồi “gặm nhấm” nỗi buồn sau đây là những vần thơ khá tâm trạng của nhân vật trữ tình. Thơ được xem là thư ký trung thành của trái tim. Con người yêu thơ là vì người ta được trải lòng vào đó. Và trong đó người ta tìm được nhiều cảm xúc khác nhau của hồn thơ như hồn người vậy. Hôm nay chúng tôi muốn cho các bạn thấy những nỗi niềm buồn cô đơn qua những vần thơ một mình cô đơn tâm trạng đầy vơi dưới đây.

Nội Dung Chính

Thơ một mình cô đơn

Thơ một mình cô đơn là tuyển tập những bài thơ mang đầy tâm trạng lẻ loi,mong ngóng của gái trai đang yêu. Cơ đơn luôn đi kèm với nỗi đau, nỗi nhớ khắc khoải. Nếu bạn đang yêu chắc bạn hiểu được cảm giác cô đơn, mong ngóng một người nó như thế nào. Thiếu ánh mắt, thiếu bờ môi, thiếu vòn tay ấm, bờ vai êm bạn sẽ thấy lãng lõng, cô đơn biết nhường nào.

Một Mình

Tác giả: Phùng Thiếu Minh

Buồn ta buồn cũng một mình
Vui thời ấy cũng một mình ta vui
Buồn vui ta cũng vậy thôi
Một mình ta lại buồn vui một mình

Một mình ta một bóng hình
Vào ra cũng chỉ một mình bóng ta
Không ai trò chuyện lại qua
Ta ngồi ta chuyện cùng ta với mình

Chỉ Một Mình Ta

Tác giả: Đỗ Mỹ Loan

Đường thơ 
trải rộng ta đi
Xòe tay 
tay trắng 
còn gì nữa đâu ?

Thả trôi 
vương vấn sắc màu
Thả trôi 
bao nỗi u sầu đã qua

Một mình 
Chỉ một mình ta
Sớm chiều 
vui với lá hoa 
bạn cùng 

Tháng ngày 
nhẹ bước thong dong
Vần thơ tri kỷ 
ruổi rong khắp miền

Một Mình

Tác giả: Trần Thị Thủy

Một mình ta đứng trơ vơ
Một mình tình chẳng như thơ hỡi tình 
Một mình kiếp sống ” cực hình “
Một mình lại để cho tình vụt qua.

Một mình ta cứ bước xa
Bao nhiêu lưu luyến mặn mà tình ai
Một mình đi đúng hay sai ?
Một mình để nỗi buồn dài thâu đêm .

Một mình nước mắt nhiều thêm
Một mình tình chẳng ru êm cho mình
Một mình phai nhạt môi xinh
Một mình héo úa lệ tình ta vương.

Một mình chẳng có người thương
Một mình vất vả trăm đường gian nan
Một mình buồn nên thở than
Một mình hương sắc phai tàn từng năm.

Một mình ta nhớ xa xăm
Bao nhiêu hạnh phúc giờ nằm mồ sâu
Một mình ta biết về đâu?
Một mình đợi nhé lâu lâu cũng về .

Một Mình

Tác giả: THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

Một mình mình với cô đơn
Một mình mình với nỗi buồn không tên
Một mình ôm chiếc bóng mình
Một mình mình nhớ tới tình: mình ta
Một mình ta với phôi pha
Một mình ta với tình ta một mình
Một mình ta nhớ tới em
Một mình ta nhớ ấm êm lụa là
Một mình nghe tiếng mây trôi
Một mình nhìn thấy khói rơi đùng đùng
Một mình mình với hư không
Một mình thổn thức bao đêm một mình
Một mình viết nửa chữ tình
Một mình nghe thở, nghe tim thì thầm
Một mình gậm nhấm nỗi niềm
Một mình cố nuốt bóng đêm một mình
Một mình ôm chiếc gối ôm
Một mình trùm lấy mơ màng năm canh..

Thu Cô Đơn

Tác giả: Calong Nguyễn

Thu sang chỉ có mình ta
Một mình ta với bao la nỗi buồn
Bây giờ chỉ mỗi bóng hình
Một mình tung hứng,một mình đau thương
Một mình khóc hết đêm trường
Một mình ta bước dặm đường đắng cay
Thương ta số kiếp một người
Như hoa lá rụng ngoài tươi trong vàng
Ta tìm em giữa mêng mang
Mưa thu giăng lối,mây ngàn khuất che
Một mình nói,một mình nghe
Một mình thương nhớ tay cầm đôi tay
Một mình đến hết thu này
Mình ta lê bước về ngày xa xưa

Cô Đơn Mình Ta

Tác giả: Trần Thị Thủy

Cuộc đời bao nỗi trái ngang
Mình ta ôm trọn đa mang kiếp sầu
Những lúc suy tư buồn rầu
Một mình ta lại đối đầu cho qua.

Những lúc đau ốm mình ta
Tự thân vận động cho qua kiếp người
Có đâu vui sướng hả Trời?
Gieo chi bao nỗi buồn khơi trong lòng.

Đêm về ôm gối nằm không
Buồn buồn tủi tủi nặng lòng chưa vơi
Thời gian cứ thế vụt trôi
Bốn mươi xuân đã khơi khơi về già.

Còn đâu hương sắc mặn mà
Má hồng phai nhạt cho qua một thời
Cuộc đời như thể trò chơi
Tìm hoài tìm mãi một nơi xa mờ.

Trải lòng với những vần thơ
Để cho vơi bớt bơ vơ trong lòng
Thôi thì cũng kiếp má hồng
Một mình ta với nỗi lòng sầu đau.

Biết khi nào ta có nhau
Biết khi nào phép nhiệm màu đổi thay
Để đời như những áng mây
Bồng bềnh bay bổng cho đời đẹp tươi .

Tình Buồn 

Tác Giả: Duong Len

Em rất buồn chỉ muốn khóc thật lâu,
Để quên hết những nỗi sầu hoang hoải
Vẫn biết đó, là tình si vụng dại.
Sao trong lòng vẫn mải miết nhớ mong.

Đã nhiều lần muốn chấm dứt cho xong,
Tình ngang trái trong lòng luôn biết dại.
Cứ yêu hoài chỉ thất bại thương đau.
Và nhận lại trái tim đau nhức nhối.

Em rất buồn muốn khóc quá đi thôi.
Dù ai kia vẫn lời yêu dịu ngọt
Vẫn yêu chiều vẫn nịnh nọt dấu yêu.
Nên trong lòng tơ vương nhiều đắm đuối

Có ai không giúp tôi quên diệu vợi.
Để hết buồn để vơi bớt nhớ mong.
Để quên đi trong lòng tình si ấy.
Để hết buồn hết thấy nhớ người dưng.

Băng Giá

(Tuyết Trang)

Dù ở nơi nào anh có hay
Tình em nhung nhớ vẫn tràn đầy
Bao đông vẫn mãi hoài mong nhớ
Gởi gió mây trời hương ngất ngây.

Em ở phương này tim xuyến xao
Bao đông day dứt nhớ phương nào
Từng đêm tâm sự cùng trăng gió
Gởi đến cho người ở chốn nao.

Anh biết trong em những đợi chờ
Những ngày luyến nhớ thuở vào mơ
Những chiều độc bước trên đường vắng
Để lạc khối tình trong ý thơ.

Có biết cho em chốn cô phòng
Mỏi mòn nhung nhớ với chờ mong
Thu qua đông lại hồn băng giá
Tâm sự riêng mang cứ ngập lòng.

Đã trót yêu nhau sao đợi chờ
Để hồn thao thức chuỗi ngày thơ
Bên nhau anh nhé tròn mơ ước
Để mãi cho mình thôi ngẩn ngơ.

Thơ một mình buồn thật buồn

Hôm nay, tôi sẽ gửi đến các bạn những bài thơ một mình buồn thật buồn hay nhất với nỗi buồn khắc khoải cho các bạn thưởng thức và gửi gắm những nỗi niềm của mình. Hi vọng các bạn sẽ thích, chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những áng thơ tình cô đơn hay!

Bơ Vơ Cô Đơn

Bơ vơ làn gió ban chiều
Lắt lay cánh lá hắt hiu nắng vàng
Người ta mong đợi thu sang
Mùa vui hạnh phúc rộn ràng áo xiêm

Còn người đóng cửa cài then
Mơ về ngày ấy người quen năm nào
Chiều thu quấn quýt bên nhau…
Giờ đây ngó trước trông sau riêng mình.

Buồn Cô Đơn

Buồn riêng nên tự vấn mình
Hỏi xem tri kỉ chung tình cùng ai
Để tôi lạnh lẽo u hoài
Như mưa ngâu nhắn gọi ai bên hè

Trái tim thổn thức nằm nghe
Tưởng như ai đó đang về cùng tôi
Nhớ mong nên dạ bồi hồi
Canh sầu tỉnh giấc đơn côi một mình

Trách sao đêm nỡ vô tình
Để tôi tìm bạn một mình trong mơ

Chiều Cô Đơn

Chiều thứ bảy tôi về trong đơn lẻ
Nhớ người ta đôi mắt tôi nhạt nhoà
Cho áo trắng bơ phờ chiều thứ bảy
Họ yêu nhau họ mong chiều thứ bảy
Hoàng hôn về họ đón nhau đi
Còn tôi đây lo sợ chiều thứ bảy
Hàng hôn về tôi phải đón Cô đơn

Em Cô Đơn

Em chọn cô đơn và im lặng
Biết thương mình khi giông bão đi qua.
Chợt nhận ra,
Không có gì là chẳng phôi pha

Thì hứa chi đến bạc đầu.
Sau đoạn đường dài em hiểu được nông sâu
Tất cả phù du, đâu có gì vô hạn.
Dẫu thênh thang,

Chỉ mong giữ lòng thanh thản
Hát khúc yên ả ru đời.

Băng Giá

Dù ở nơi nào anh có hay
Tình em nhung nhớ vẫn tràn đầy
Bao đông vẫn mãi hoài mong nhớ
Gởi gió mây trời hương ngất ngây.

Em ở phương này tim xuyến xao
Bao đông day dứt nhớ phương nào
Từng đêm tâm sự cùng trăng gió
Gởi đến cho người ở chốn nao.

Anh biết trong em những đợi chờ
Những ngày luyến nhớ thuở vào mơ
Những chiều độc bước trên đường vắng
Để lạc khối tình trong ý thơ.

Có biết cho em chốn cô phòng
Mõi mòn nhung nhớ với chờ mong
Thu qua đông lại hồn băng giá
Tâm sự riêng mang cứ ngập lòng.

Đã trót yêu nhau sao đợi chờ
Để hồn thao thức chuỗi ngày thơ
Bên nhau anh nhé tròn mơ ước
Để mãi cho mình thôi ngẩn ngơ.
(Tuyết Trang)

 Tàn Tro

Khẽ ngoảnh lại cuộc tình xa ngái ấy
Còn lại gì sau năm tháng chơi vơi?
Chỉ đêm tối lạnh lùng và lặng lẽ,
Ta ra đi từ thuở chớm yêu người

Tôi trở lại tìm em trong quá khứ
Những ngày xưa cỏ đá đã xanh mồ
Tình vụng dại một thời nay nhắc lại
Chắc phải tìm trong ngăn khóa hư vô…

Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạ
Đừng giả vờ như chiếc lá thơ ngây
Em cứ hãy là mùa thu băng giá
Giết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!

Tôi không muốn nghìn lần đau đớn nữa
Dấu yêu ư? Thưa một nắm tro tàn
Thu hãy tới hóa tim thành cát bụi,
Chuông đồng hồ chờ đổ nhịp thời gian…
(Huỳnh Minh Nhật)

Ta Trả Cho Nhau

Ta trả cho nhau món ân tình ngày đó
Những đêm dài vò võ trắng dòng thơ
Trả cho nhau day dứt một câu chờ
Để mỏi mòn bao năm mơ tháng đợi

Trả cho nhau mấy mùa trăng diệu vợi
Ta lãng quên rồi, sợi nhớ sợi thương
Quên đi nhau giá lạnh giữa đêm trường
Để không chạnh lòng trên con phố vắng

Trả cho nhau một khung trời mưa nắng
Hẹn một đời xây trọn nhịp cầu duyên
Trong đêm dài quên giấc mộng thần tiên
Buông rơi giấc nồng say ngày xa vắng

Trả cho nhau chân trời buồn không nắng
Áng mây trôi ảm đạm một quảng đời
Có đau lòng cũng một thoáng chiều rơi
Thế gian này bao tiếng ru chìm nổi…

Trả cho nhau những nẻo về đơn lối
Phố mưa chiều ướt đẫm trái tim côi
Trời vào đông gieo giá lạnh chẳng thôi
Hãy quên hết kỷ niệm thời hoang dại…

Trả cho nhau cuộc đời này nhiều lắm
Bao nhiêu là nỗi nhớ với yêu thương
Dẫu có đem nước mắt ướt đêm trường
Đem cay đắng cả đời này chưa dứt…
(Tuyết Trang)

Mơ Bóng Trăng Soi

Trăng vàng rơi đáy nước xa xăm
Nắng phơi hờ hững cánh hoa tàn
Giữ lại mùa vui trong khúc nhạc
Giữ lại khăn nồng gói ấm êm.

Trăng tròn, trăng khuyết vọng ngàn năm
Tình đời say đắm mộng trăm năm
Ước với sao khuya đêm trăng khuyết
Mơ cùng chung bóng dưới trăng tròn.

Tình nhân tay nắm, lòng thầm nguyện
Vọng cả cung hằng nỗi hợp tan
Thấp thoáng lối nhỏ ai vừa nói
Trăng hỡi soi giùm bóng tình nhân
(Tuyết Trang)

Lúc Cô Đơn

Lúc cô đơn một mình chân lê bước
Trên lối dài thủa trước đã từng qua
Lạnh vai gày pha lẫn nỗi xót xa
Khi hờ hững người đã yêu tha thiết

Lúc cô đơn mang nỗi đau chì chiết
Chợt âm thầm thấy hối tiếc khôn nguôi
Nhưng giờ đây hạnh phúc đã xa rồi
Theo gió mây về phương trời xa thẳm

Lúc cô đơn chợt bờ môi ướt đẫm
Giận chính mình sao chẳng lắm chặt tay
Để mất rồi lòng mới biết mới hay
Theo thời gian u hoài trong tiếc nuối

Lúc cô đơn mắt ngóng trông mòn mỏi
Nhưng muộn màng lòng khắc khoải chênh chao
Biết tìm đâu hạnh phúc tháng năm nào
Khi tất cả phôi pha vào sương gió

Lúc cô đơn nhớ về ngày xua đó
Nơi đã từng cũng có một tình yêu…

Với chùm thơ một mình cô đơn ngồi “gặm nhấm” nỗi buồn trên đây hi vọng bạn đã tìm thấy được nỗi lòng của mình ẩn chứa sau từng câu chữ. Một mình luôn đi kèm với nỗi cô đơn. Khi một mình,hãy trải lòng cùng chùm thơ trên đây,bạn sẽ thấy lòn mình nhẹ nhõm hơn.

Blog, Thơ Hay - Tags: ,