Chùm thơ về mái trường thân yêu hay gợi lại kỉ niệm khó quên

Thơ về mái trường là chùm thơ được nhiều bạn đọc đón đợi. Với những cô cậu học trò,ngôi trường giống như ngôi nhà thứ hai,nơi các bạn được học tập bao điều hay,lẽ phải,bao kiến thức để phục vụ cuộc sống ngày mai;nơi các bạn có thêm nhiều người bạn mới,nhiều người thầy,người cô đáng kính và cả bầu trời kỉ niệm không thể nào quên.

Nội Dung Chính

Những bài thơ về mái trường hay nhất

Viết về mái trường,có rất nhiều bài thơ hay được nhiều người tìm đọc. Sau đây upanh123.com xin giới thiệu cùng bạn chùm thơ về mái trường thân yêu hay gợi lại kỉ niệm khó quên. Cùng chia sẻ để nhớ về những kỉ niệm thời áo trắng mộng mơ khó phai mờ bạn nhé !

Thơ về mái trường 1

Mái trường xưa

Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?
Để tiếng trống chiều nay thêm thương nhớ
Tôi như chiếc lá bàng sau bão gió
Đợi âm thầm hình bóng tuổi xưa yêu.

Tôi nhớ từng viên ngói phủ mờ rêu
Lũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổ
Những hàm số ngổn ngang trên trang vở
Bài viết nào xộc xệch mấy câu văn.

Quả bàng non ấp ủ những tháng năm
Tôi đợi hoài ước mơ chưa chín nổi
Cái đáo, hòn bi, tiếng chim vồi vội
Trốn tìm nhau ngang dọc tiếng nói cười.

Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươi
Mưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy
Cái bím tóc đuôi gà hoe hoe ấy
Còn cong môi ngúng nguẩy nữa hay không!…

Đâu bài thơ tôi viết mãi chưa xong
Thời gian lấp kín dần bao trang vở
Hoa bàng trắng rồi đến mùa phượng đỏ
Và tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn.

Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luôn
Để mỗi bận hoa cúc vàng trước ngõ
Tiếng trống xui nhớ nôn nao trường cũ
Thơ gieo vần bát ngát sắc vàng thu…

Khi trở lại trường cũ

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
Ngôi trường xưa lấp lánh nắng ban mai
Anh dừng lại nhìn trẻ thơ ngồi học
Thoáng thấy em thanh thản đứng giảng bài

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
Mái trường xưa hàng phượng lá xanh mơ
Anh lạc lõng như thú hoang xa núi
Giữa sân trường tiếc nuối chuỗi ngày thơ

Trường em dạy xưa kia anh đã học
Giấc mơ đời rạo rực lửa phương Đông
Sách vở thơm áo trắng cũng như lòng
Cánh diều nhỏ bay giữa trời ước vọng

Vài em nhỏ ngỡ ngàng nhìn anh đến
Áo trắng hiền vấy mực đẹp ngây ngô
Đôi mắt nai ôm cặp dáng thiên thần
Anh nhìn lại ô hay mình đáng tội

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
Gió sân trường thơm bụi nước bên sông
Anh bỡ ngỡ giữa trăm ngàn tiếng động
Vì từ lâu bút mực đã cạn dòng

Bởi xa lắm tuổi thanh xuân cao ngạo
Anh trở về kỷ niệm cũng phôi pha
Bàn ghế xưa không còn dịp được ngồi
Thử cầm bút tô xanh đời mình lại

Anh trở lại mong được ngồi cuối lớp
Đôi tay vòng theo bạn nhỏ trông lên
Trước bảng lớp tay em nhịp thước đều
Ấm lòng anh kẻ lang bạt tìm về

Anh xin làm người tình si trước ngõ
Theo em về qua những ngõ phố xưa
Có bướm hoa có tiếng đàn vọng về
Gợi lại giấc mơ đậm hương bốn mùa

Về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
Mái trường xưa hàng phượng lá xanh mơ

Thơ về mái trường 2

Nhớ

Đã bốn năm học dưới mái trường này,
Bồi hồi sao nghĩ tới phút chia tay.
Quá khứ ơi sao bỗng ùa trở lại,
Để lòng tôi xao xuyến tận ngày nay.

Tôi nhớ mãi những buổi học lý thú,
Cùng bạn bè hăng hài lúc giơ tay.
Tôi nhớ mãi lúc làm bài chăm chú,
Thầy cô nghiêm nhưng học trò cứ “quay”.

Tôi nhớ cả “tiếng khóc vài bạn nữ”
Bị bạn trêu nên “mít ướt” ấy mà
Và tôi nhớ lúc các bạn giận dữ,
Toàn đứng lên, chửi bới và kêu la

Tôi nhớ cả thầy Ý dạy môn Toán,
Đầu ít tóc nhưng trí óc tuyệt vời
Chuyên làm thơ trêu trọc mọi người
Làm chúng tôi sảng khoái trong tiết học

Và tôi nhớ: cô Hạnh “đầy khó nhọc”
Dạy cho tôi Văn học của đời người
Bảo chúng tôi nên học đừng có lười
Mong chúng tôi đỗ trường Chuyên danh giá

Bao kỉ niệm như ùa về trong tôi,
Quá khứ này lòng tôi luôn tưởng nhớ,
Nhớ thầy cô, bạn bè, những buổi học
Nhớ ngôi trường, Lương Thế Vinh mến yêu

Về thăm thầy tôi

( Trần Giang)

Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời

Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng

Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
“Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”

Thơ về mái trường 3

Còn mãi

(Hông Liễu)

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày

Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!

Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!

Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Về lại trường xưa

(Nguyễn Xuân)

Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

Thơ về mái trường 4

Nhớ trường

Ở nơi ấy có một mùa thu cũ
Lá phong bay vàng rực Polizu
Lớp học nhỏ trong một toà nhà nhỏ
Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ

Khi đông về lung linh bông tuyết trắng
Má em hồng như những đoá tầm xuân
Tuổi đôi mươi buồn vui như gió cuốn
Bao nỗi niềm tựa sương khói rưng rưng

Lúc hạ sang muôn sắc mầu chộn rộn
Mọi nẻo đường thơm ngát vạn hương hoa
Ai đã gửi lời yêu theo cánh gió
Mà lối về thương nhớ mãi thiết tha

Ở nơi ấy có mùa xuân chờ đợi
Dưới tuyết tan vạn chồi biếc non tơ
Chỉ mong ngóng tia nắng mới vàng mơ
Là trỗi dậy dâng đời muôn sắc thắm

Ở nơi ấy bốn mùa luôn chào đón
Có sắc hoa rực rỡ đến nôn nao
Có lòng người hiền hoà và nhận hậu
Với một tôi cứ ước biết khi nào….

Nhịp trống trường

Từ nhịp tay vỗ dắt con đi
Con lớn dậy men dần theo tiếng trống
Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

Tuổi thơ chập chững bước vô trường
Nghe trống điểm để đời ta bật khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền
Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết
Có niềm vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã
Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua…

Tựu trường

Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát

Chùm thơ về mái trường cấp 3 thân yêu

Cuộc đời của mỗi người, ai cũng đã từng cắp sách tới trường, trải qua nhiều kỉ niệm với mái trường thân thương, mỗi góc sân hay ghế đá đều gợi nhớ đến một thời áo trắng. Mái trường nơi ươm mầm những giấc mơ hoài bão của tuổi trẻ, ký ức về tình yêu tuổi học trò giờ đây đã có nhiều đổi khác nhưng tình yêu về mái trường vẫn không hề thay đổi. Từ chính những tình cảm chân thành đó, mà nhiều thế hệ học trò đã cho ra đời rất nhiều bài thơ về mái trường cấp 3 hay để lưu giữ lại những kỉ niệm đã từng đi qua.

Thơ về mái trường 5

Trước cổng trường con gái

Khi các em ùa ra như đàn bướm
Bao anh chàng đứng dựa dưới hàng cây
Tôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hết
Nhiều thư tình vội vã lén trao tay

Tôi cũng có một phong thư muốn gửi
Suốt mười năm lỡ thất lạc số nhà
Nào các em hãy nhắn giùm tôi với
Cũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra

Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lại
Chỉ các em cứ lũ lượt tan trường
Phong thư cũ niêm mối tình thơ dại
Tay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương

Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp học
Khi các em đang rối rít hẹn hò
Mắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặp
Có một người đãng trí đứng buồn xo

Hoài niệm áo trắng ngày xưa

( Hoàng Thanh Tâm)

Thả trôi cánh phượng ngày hè
Trên cành khản giọng con ve kêu buồn
Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn
Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bay

Thòm thèm những túi ô mai
Học trò đùa cợt tương lai mong chờ
Áo trắng tung một trời thơ
Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàng

Sân trường còn mãi nắng vàng
Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung
Tìm về ký ức bâng khuâng
Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tay

Màu mực lưu bút dần phai
Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm
Vỉa hè thánh thót tiếng chim
Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.

Thơ về mái trường 6

Về thăm trường cũ

(Nguyễn Ngọc Minh)

Chiều nay về thăm lại mái trường xưa
Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu
Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu
Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay

Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy
Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn
Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn
Một ngày mai tung cánh bay ngang trời

Về trường củ thăm ghế đá một thời
Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận
Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận
Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ

Có những khi sân trường đẹp như mơ
Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở
Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ
Như mây trời vương vấn mãi không phai

Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai
Bông Hoàng Điệp vẫn trãi dài nỗi nhớ
Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở
Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

Nắng sân trường

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Này bàn ghế cũ, này hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương!

Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!

Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!

Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên

Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.

Thơ về mái trường 7

Mùa chia tay

Ừ nhỉ? Đã cuối năm
Lại lao vào bài vở
Và đóa hoa phượng nở
Cho học trò bâng khuâng

Mùa thi đã đến gần
Lòng học trò xáo trộn
Vui, buồn đều lẫn lộn
Vì biết rằng: Sắp xa!

Cuối cùng, đành thờ ơ
Để học hành phấn đấu
Từng trang vở lưu dấu
Những nỗi niềm lo âu

Cuối năm là dành cho
Thầy cô và bạn bè
Mùa thi cập bến nhé
Về chân trời khát khao.

Nơi có bạn bè thầy cô!

Tôi nhớ mãi trường xưa
Nơi đầy những kỉ niệm
Về tuổi thơ ngọt ngào
Nơi có bạn, có cô.

Ôi! Sao mà nhớ thế
Mái trường xưa thân yêu
Nơi có những hàng cây
Những hàng cây hiên ngang.

Những cây bàng đứng lặng
Cây vạn tuế xếp hàng
Những cái ở trường mới
Đều khiến tôi nhớ lại

Những kỉ niệm về trường
Tôi nhớ cả cô giáo
Tôi nhớ người bạn thân
Tôi nhớ những hàng cây.

Ôi! Mái trường thân thương
Sẽ mãi trong lòng tôi
Tôi không bao giờ quên
Mái trường thân thương nhất.

Thơ về mái trường 8

Chia tay mái trường

Hôm nay chia tay
Chia tay mái trường
Chia tay tình bạn
Chia tay thầy cô​

Những người yêu quý
Cùng em phấn đấu
Cùng em chơi đùa
Thế rồi chia tay.​

Đến ngôi trường mới
Bạn mới thầy mới
Cái gì cũng mới
Thấy gì cũng lạ.​

Chỉ mình không mới
Quay lại mái trường
Đã muộn mất rồi
Bạn hỡi bạn ơi

Làm gì cũng nên
Đừng quá väi vàng
Sẽ làm tuột mất
Những gì bạn có.​

Trở về trường xưa

Trở lại sân trường
Nắng ngẩn ngơ nhìn ta xa lạ
Chùm phượng đỏ hôm nao
Giờ chỉ xanh màu lá
Vết chân xưa mưa nắng cũng nhoà!

Chỗ ngồi kia đâu phải của riêng ta
Còn đâu nữa những giờ học
Thả hồn theo gió
Lời mắng nhẹ nhàng của thầy
Giờ đây nghe xa quá!
Kỉ niệm tràn về thật ngân nga!

Thật ư
Thời học trò đã xa
Tuổi thơ cũng vụt qua
Ta lặng lẽ bước đi trong niềm nhớ
Thầy cô bạn bè ơi!
Biết vao giờ gặp lại
Thời gian thì trôi mãi
Trôi xa!!

Mùa hè đến tiếng ve như im lặng
Chú ve con cũng buồn giống tụi tôi
Sắp xa rồi mỗi đứa một nơi
Ngồi ôm lại những buồn vui năm trước
Sao nhớ quá những ngày chung lớp

Ngồi bên nhau chung sách giờ kiểm tra
Nhớ giờ ra chơi nghe tiếng trống ùa ra
nhớ buổi đá banh cùng góp tiền thuê bóng
Còn nhớ cả những giờ lêu lổng
Bị thầy bắt khi bi-lắc đang hăng
Nhớ đề kiểm tra khó nhăn răng
Một đứa ra cả tổ cùng chép
Nhớ những giờ hát tên trái phép
Tên phụ huynh, vẫn tức nhưng vẫn cười

Mai xa rồi còn gì nên nói nốt
Nhớ bạn bên lớp- nhớ mãi trường xưa ơi
Còn chút gì để nhớ không em
Ngày bế giảng, tầm tã đường mưa ướt
Em đi trước, anh theo sau lặng bước
Hết cả rồi ánh mắt thắm lòng xưa
Còn chút gì để nhớ không em
Anh còn nhớ lần đầu ta gặp gỡ
Tim ai thương mà mắt nhìn bỡ ngỡ
Hồn nhớ ai giờ tan nát cõi lòng

Còn chút gì để mà nhớ mà thương
Đừng gợi lại nhưng nỗi lòng đau khổ
Đừng gợi lại những buồn đau tủi hổ
Kỉ niệm xưa xin giữ mãi trong lòng…

Suốt cuộc đời một con người,chúng ta sẽ có thật nhiều ký ức và giấc mơ khác nhau, giấc mơ hoài bão của tuổi trẻ,ký ức về tình yêu đẹp.Có những thứ sẽ cùng ta hướng đên tương lai nhưng cũng sẽ có những giấc mơ những ký ức cần phải gửi lại nơi tuổi thanh xuân những thứ chỉ còn là hoài niệm là xưa cũ đó là ký ức về tuổi học trò những kỷ niệm học trò ,những cơn mưa rào bất chợt năm ấy hay hoa phượng vĩ nở đỏ rực cả sân trường tất cả chỉ ngỡ mới hôm qua mà thời gian lại vô tình mang ta đi mất.Chùm thơ về mái trường thân yêu trên đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều cảm xúc khó diễn tả !

Thơ Hay - Tags: