Thơ về gió: chọn lọc những bài thơ hay, lãng mạn, tình tứ

Gió là một hiện tượng của thiên nhiêu. Gió thường xuất hiện khi có cơn mưa sắp về hay xuất hiện vào những ngày mùa thu mát mẻ. Và gió cũng là một hình ảnh nhân hóa thường xuất hiện trong thi, ca, nhạc, họa . Những bài thơ về gió sau đây được viết nên bằng những cảm xúc bất chợt của các thi nhân trước cảnh sinh tình.

Nội Dung Chính

Chọn lọc những bài thơ về gió hay nhất

Sau đây upanh123.com xin chia sẻ cùng quý bạn đọc những bài thơ về gió hay nhất. Cùng đọc và cảm nhận để yêu thêm làn gió trời lãng mạn bạn nhé và chọn cho mình bài thơ yêu thích !

Trong Gió

Một dạo đám mây vàng ươm
im lặng nhìn cây sim già
chờ em trên lối cát còn ủ kín
trái mãng cầu bỏ quên
đâu đó thổi về mùi nước hoa lẫn vùng cỏ dại
cây sim già suốt mùa nhớ hoa

Miền trung của tôi
sợi cước giật mình con cá
nước trong nép mình trong vây
mùa gió ngang tàng
gã hình rơm xé xác hù chim
chiếc nón úp tả tơi ngày thơ ấu
ngọn nắng không biết điều im lặng
bọc lưỡi cày xới vãi cơn mưa
ôi miền của tôi…

Nắng thật nắng mà mưa thật mưa
chẳng dối lòng mình rau đắng
cây cầu đội mưa đã mấy đợt oằn lên
đón bão xa lụt gần
mái nhà mưa phủ bao năm
mà bước chân em nhẹ như bước lá
trái mãng cầu em để quên đâu đó
cho ta tìm dọc tuổi thơ

Làm sao nhổ hết bóng em trong cánh đồng ký ức?
Chùm hạt mãng cầu lấp ló vỡ trong đêm…

Cánh gió

Chiều nay ai khắc bóng trong mây
Cho nhớ về nhau rót thật đầy
Khóe mắt nụ cười em buổi đó
Một lần uống trộm ngả nghiêng say

Đường xa cánh gió nào chưa mỏi
Chia lá tàn thu sắp cạn màu
Có lũ chim chiều xao xác gọi
Thấm buồn khi chúng sắp xa nhau..

Có phải sao trời em giấu cạn
Góp vào trong mắt dõi tìm anh
Mà nghe có ánh trăng hờn giỗi
Khi lén nhìn hôn lén dưới cành..

Có ai quét lá mùa thu chết
Để lót mây trời đón bước tiên
Để gót son em hờ hững bước
Buồn vương tơ mộng chẻ ưu phiền…

Chiều gió lộng

Lộng Gió chiều nay gió lộng hơn
Bờ thương, sông Hương vỗ chập chờn
Mấy điệu nhạc buồn, buồn diệu vợi
Nhẹ buông, sương xuống nhuốm chiều hôm…

Huế dẫu là Xuân vẫn âm thầm
Giọt café đắng, vẳng dư âm
Thoảng chi trong khoảnh khắc đàn lặng
Nhói chút niềm đau kiếp sâm cầm…

Là Huế, nên muôn đời cứ thế
Nhịp đời đi chậm, ngấm thê lương?
Phải hồn sông núi – tình nhi nữ
Đến chừ vương mãi điệu buồn thương?

Cơn gió

Cơn gió ập đến
lục tìm sách của anh
hàng trăm tên sách hiện về trong giây lát
giá sách của anh bất chợt nghèo đi
cơn gió lướt qua chục nghìn trang cũ
cơn gió hỏi các chân trời mới
mà anh thiếu nhiều.

Cơn gió đi rồi
còn ở lại những chồng sách lộn xộn
anh bàng hoàng nhận ra
cơn gió làm đảo điên anh
những ý nghĩ không thể nào xếp gọn
dường như em xới cả đời anh.

Cơn gió ơi!

Có Phải Em Là Gió?…

Tác giả: Gió Nhạt Màu

Có phải em là gió,
Ru lòng anh một khúc tình ca?
Có phải em là gió,
Đưa hồn anh lạc giữa ngàn phương?
Có phải em là gió,
Vội đế vội đi chẳng tạ từ…..
Có phải em là gió,
Vô tình thổi mãi hao mòn tim ta…..
Có phải em là gió,
Từ phương bắc về buốt hồn thơ !!!
Có phải em là gió,
Kéo mưa về ướt đẫm những chờ mong !!!
Cỏ phải em là gió,
Ta mãi yêu người đến thiên thu…

Gió Mây

Tác giả: Lãng Du Khách

Đa tình chàng gió vuốt ve mây
Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng
Rủ nhau trời đất bay cùng
Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng

Đắm cơn say nét mặt mây hồng
Hồn mê mẩn trời cao gió lộng
Mây trao cho gió tình nồng
Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ

Tình phiêu quá khiến gió ngẩn ngơ
Đắm tình ái mây dạ thẫn thờ
Bên nhau chìm đắm mộng mơ
Làm cho trời đất sững sờ đắm say

Mây sung sướng ửng đỏ mặt mày
Gió lãng du lộng thổi mây bay
Mối tình mây gió thật hay
Khiến cho trời đất đổi thay tháng ngày.

Chùm thơ tình về gió khá lãng mạn

Câu chuyện tình cây,lá và gió chắc hẳn đã quá quen thuộc với đông đảo bạn đọc. Một câu chuyện tình tay ba lãng mạn,nên thơ. Cùng cảm nhận nhân vật Gió qua những vần thơ về gió tình tứ, lãng mạn sau đây.

Chuyện Tình Mây Và Gió

Thơ: Phú Sĩ

Mây bay đi cũng bởi vì cơn gió
Gió vô tình thổi mãi áng mây trôi
Trong lặng thầm mây buồn lắm người ơi!
Làm sao được bởi lòng đau gió thổi

Mây bay đi cả một đời chìm nổi
Chẳng nơi dừng khuất lối bóng càng xa
Nẻo mây qua con gió lạ vươn cành
Xót thương mây một đời sương thấm lạnh

Mây bay đi để quên đời bất hạnh
Thuở hôm nào gió thoảng lúc tàn canh
Thuở ngày xưa mây bên gió dỗ dành
Lời mật ngọt mong manh trôi theo gió

Mây bay đi lối về không dám ngỏ
Rạn nứt lòng còn đó chẳng kịp tan
Mây bay rồi đời gió lúc mùa sang
Cầu hạnh phúc trên nẻo đường gió thổi.

Mây Và Gió

Thơ: MamiVam

Có một ngày Mây vô tình gặp Gió
Hiểu cảm thông nên Gió ngỏ lời yêu
Ngày qua ngày Mây yêu Gió thật nhiều
Mây thầm nghĩ sẽ trọn đời bên Gió.

Yêu Gió lắm nên lòng Mây hiểu rõ
Gió vốn là một lãng tử phong lưu
Bay khắp nơi ngày tháng có cho dù…
Gió theo đuổi những phù du cám dỗ.

Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗ
Chốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chân
Là một nơi Gió thật sự thấy cần
Không ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.

Gió cứ thế ngất ngây niềm vui mới
Bỏ quên Mây trong chờ đợi lặng thầm
Gió phiêu bạt…chưa một phút về thăm
Mây gánh chịu nhiều thăng trầm cuộc sống.

Gió lang thang trên bầu trời lớn rộng
Mây tủi sầu… bỗng hóa hạt mưa sa
Khi nhớ Mây… thì sự thật vỡ òa
Mây mãi mãi không về bên Gió nữa.

Nỗi Lòng Của Gió

Thơ: Kim Nguyễn

Có bao giờ ai hiểu Gió được đâu
Thân là Gió vốn u sầu lặng lẽ
Tình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻ
Thoảng qua đời mong để lại hương yêu.

Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiều
Lời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộng
Những Áng Mây mãi vui đùa bên sóng
Gió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.

Gió lại buồn phiêu dạt khắp muôn phương
Trăng soi sáng cũng cảm thương đời Gió
Lại bầu bạn trút tâm tình mở ngỏ
Gió ngỡ mình hạnh phúc có đầy tay.

Khi bình minh thức giấc Gió đâu hay
Tìm Trăng mãi suốt cả ngày chẳng gặp
Gió bơ vơ lại thu mình nằm khóc
Núi mủi lòng ôm ấp Gió vào tim.

Gió sinh ra trái tim vốn yếu mềm
Luôn rung động trước các niềm vui mới
Có đôi lúc Gió một mình tự hỏi
Đến khi nào thôi là Gió bay xa ?

Những cuộc tình vội vã đến rồi qua
Trái tim gió đã chai lì cảm xúc
Gió ao ước tìm tình yêu đích thực
Người đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.

Có nhiều đêm Gió khóc trong xót xa
Có ai hiểu Gió cô đơn biết mấy
Nằm co ro giữa đêm khuya run rẩy
Gió lạnh buồn… có ai thấy cho không ?

Sáng mai ra lại là Gió mênh mông
Cứ bay mãi không dừng chân một chỗ
Họ cứ bảo gió vô tình không nhớ
Gió lạnh lòng… ai có biết cho không ?

Chuyện Tình Mây & Gió

Thơ: Hạ Đan Hạ

Cũng tại gió mà đời mây trôi mãi
Tại vì mây gió lặng lẽ ngừng bay
Duyên mây gió theo tháng ngày chìm nổi
Biết bao giờ dừng bước nẻo trời khơi

Gió lả lơi theo dòng đời mãi gọi
Mây u hoài vọng hình bóng xa xôi
Gió khao khát bờ môi mềm trong nắng
Mây lặng thầm giấc ngủ chẳng hề yên

Gió xạc xào khua nỗi nhớ từng đêm
Mây bảng lảng gói sầu bên núi tím
Tình ở đâu để mây hoài đi kiếm
Mộng chốn nào chìm khuất nẻo gió vương

Anh là mây đời phiêu dạt muôn phương
Em ngọn gió trong đêm trường hiu hắt
Giữa đôi ta câu chuyện tình cút bắt
Bao nhiêu lần ngăn cách bởi gió mây.

Tâm Sự Của Gió

Thơ: Vũ Xuân Hòa

Gió suốt ngày vơ vẩn kiếp rong chơi
Ai đâu hiểu cuộc đời phiêu du ấy
Cũng cô đơn nhiều buồn đau lắm đấy
Chỉ là ta khéo che đậy mà thôi

Có những khi dốc sức đẩy mây trôi
Nhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắng
Ngày khô hạn dìu mưa đầy cố gắng
Lại nhận về lời cay đắng ngừng đi

Trận cuồng phong thổi lạnh buốt xuân thì
Xích gần nhau người ôm ghì thương nhớ
Trút hờn ghen lên gió đầy vô cớ
Họ xa nhau lầm lỡ bởi gió đâu

Một mình ôm biết bao nỗi u sầu
Chẳng có ai nhẹ nặng câu chia sẻ
Nổi bão giông để biết mình chẳng bé
Bớt oi nồng gió thổi nhẹ nồng say

Cuộc đời này phận gió nhuốm đắng cay
Ai cũng thế những đọa đày khó tránh
Ngẫm biết vậy thôi người đừng so sánh
Để ta mình lại thêm chạnh lòng đau

Kiếp lãng du đầy chìm nổi nông sâu
Chỉ bình yên ai cũng cầu mong ước
Tâm kiên định cuộc đời này sẽ được
Hạnh phúc về ngạo ngược mãi rời xa.

Thơ Tình Mây Và Gió

Thơ: Triệu Phú Tình

Cơn gió lả lơi bay quyện
Cùng mây lưu luyến giữa trời
Đôi ta trao lời ước hẹn
Bên nhau trọn vẹn suốt đời

Nụ hôn đầy vơi huyền ảo
Gió khẽ thầm bảo mây yêu
Này em nàng kiều rất xạo
Cứ tưởng khờ khạo ít điều

Ai ngờ cũng phiêu ra phết
Nói thương đến chết mới thôi
Gió nghe hụt hơi thấm mệt
Ừ thì yêu hết cuộc đời

Mây ơi mây ơi nhớ nhé
Gió luôn thăm ghé mây mà
Khúc tình thiết tha ru nhẹ
Êm đềm khe khẽ đậm đà

Hãy nhớ mãi là như vậy
Cùng nhau mây đấy gió đây
Ngàn đời gió hay tung tẩy
Nhưng là đưa đẩy tình mây

Suốt kiếp khỏa khuây thế đó
Là tình của gió và mây
Là tình của mây và gió
Trọn đời chỉ gió yêu mây.

Tập thơ lục bát về gió dạt dào xúc cảm

Gió là nguồn cảm hứng vô tận để những tâm hồn thi sĩ sáng tác nên những bài thơ tuyệt hay. Gió như một một nhân vật trữ tình mà ở đó bạn có thể dễ dàng tìm thấy cảm xúc bất chợt trong từng lời thơ. Chia sẻ tập thơ lục bát về gió hay nhất sau đây để cảm nhận bạn nhé !

Tình Mây Và Gió

Cơn gió lả lơi bay quyện
Cùngmâylưu luyến giữa trời
Đôi ta trao lời ước hẹn
Bên nhau trọn vẹn suốt đời
Nụ hôn đầy vơi huyền ảo
Gió khẽ thầm bảo mây yêu
Này em nàng kiều rất xạo
Cứ tưởng khờ khạo ít điều
Ai ngờ cũng phiêu ra phết
Nói thương đến chết mới thôi
Gió nghe hụt hơi thấm mệt
Ừ thì yêu hết cuộc đời
Mâyơi mây ơi nhớ nhé
Gióluôn thăm ghé mây mà
Khúc tình thiết tha ru nhẹ
Êm đềm khe khẽ đậm đà
Hãy nhớ mãi là như vậy
Cùng nhau mây đấygióđây
Ngàn đời gió hay tung tẩy
Nhưng là đưa đẩy tình mây
Suốt kiếp khỏa khuây thế đó
Là tình của gió và mây
Là tình củamây và gió
Trọn đời chỉ gió yêu mây.

Gió Chiều

Ầu ơ ru mãi ngàn năm
Chiều chiều cơn gió về thăm tóc dài
Nhặt thương nhớ đọng bờ vai
Gỡ buồn rối tóc, gió cài lời ru
Nhẹ nhàng như lá mùa thu
Vẩn vơ như nỗi ưu tư mây chiều
… Trước khi về chốn cô liêu
Gió còn đánh cắp thật nhiều hương mơ
Mang về ướp mấy vần thơ
Để rồi gió lại vu vơ mỗi chiều

NGỌN GIÓ HEO MAY

Thơ: Bảo Châu

Ai mang ngọn gió heo may
Xua đi cái nắng những ngày đầu đông
Cải vừa nở rộ bên sông
Từ nơi xa thẳm chờ trông trở về

Cúc vàng nhuộm khắp làng quê
Thông reo vi vút tứ bề gió chan
Tháng mười vừa bước chân sang
Hương đồng gió nội mênh mang đất trời

Quê hương uống giọt nắng mời
Xa rồi thêm nhớ sáng ngời ý thơ
Dắt trâu, lội ruộng trong mơ
Đêm đêm vẫn cứ đợi chờ trăng lên

Nhớ làn tóc xõa vai mềm
Mái dầm khua nhẹ êm đềm bên sông
Nhớ khi gà gáy hừng đông
Mẹ tôi quang gánh ra đồng sớm mai

Thay chồng nặng gánh hai vai
Thân cò lặn lội đếm vài trống canh
Giờ đây rau trái tươi xanh
Cây vườn trĩu quả trên cành chim ca

Dù cho ngàn dặm cách xa
Lòng tôi vẫn nhớ quê nhà mến yêu.

Gió xua sóng biển bạc đầu

Tác giả: Sơn Hồng

Gió xua sóng biển bạc đầu
Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư
Hướng lòng trôi nổi vô hư
Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm

Trùng khơi trải rộng khó tìm
Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu
Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu
Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm

Vết tình in đậm vào tim
Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời
Thả hồn theo gió xa xôi
Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tình

Ngờ đâu giông tố gập ghềnh
Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi
Người về chốn ấy xa xôi
Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…

Gió Lạnh Về

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Anh ơi gió lạnh đã về rồi
Người còn biền biệt chốn trùng khơi
Năm tháng lạnh lòng mong mỏi đợi
Dẫu biết ngày về còn xa xôi

Phố vắng mình tôi bước bơ vơ
Ru bao thương nhớ viết dòng thơ
Nhờ gió gửi về phương xa ấy
Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ

Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽo
Hoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hôn
Đông qua lặng lẽ rồi đông chết
Mà bóng người xưa vẫn hững hờ

Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rét
Đêm về bóng nguyệt xé hồn côi
Một mình tôi khóc nỗi phân đôi
Anh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…

#Những bài thơ hay viết về gió bạn đọc yêu thích

Xon dành tặng quý độc giả những bài thơ hay viết về gió bạn đọc yêu thích. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, mỗi xúc cảm trước cảnh sinh tình. Nếu bạn thích thơ, chắc không thể bỏ qua những bào thơ hay nhất sau đây.

Đông Về Gió Lạnh Rồi Em

Tác giả: NGUYỄN THÁI CƠ

Muốn giữ lại mùa thu vàng mát dịu
Để lòng ai thấp thỏm chịu chờ nhau
Lá vàng rơi thảm cỏ thắm quen màu
Nhưng đã muộn trong vui buồn lẫn lộn
Đông đã đến thật rồi đông bận rộn
Cho bạn tình tìm kiếm chút men say
Gió đầu mùa se lạnh gió đong đầy
Như khúc nhạc ru êm từ dạo ấy
Hạt sương buốt bờ vai run lẫy bẩy
Áo choàng lên sưởi ấm mối duyên nồng
Đi bên nhau nghe gió thổi chiều đông
Dù lạnh giá nhưng tình này ấm mãi
Này em hỡi có bao giờ nghĩ lại
Thả hồn mình theo tiếng gọi tình yêu
Hồi tưởng lại anh thấu hiểu bao điều
Lòng se lạnh ôn lại nhiều kỷ niệm

Bắt con gió lên

Bắt con gió lên
Tìm người cuối phố
Ôm bình ngọc úa
Giam nửa mảnh tình

Bắt con gió lên
Tìm nụ cười xinh
Nằm sâu đáy giếng
Nửa mảnh trời lu

Bắt con gió lên
Tìm cửa thiên thu
Giăng mắc mây mù
Chân người lạc bước

Bắt con gió lên
Tìm sương pha nước
Tách trà lở bước
Đau nửa vầng thơ

Bắt con gió lên
Tìm lời hẹn ước
Vuồt làn tóc mượt
Run rẩy bàn chân

Bắt con gió lên
Tìm những bâng khuâng
Nằm trong đáy mằt
Một ánh trăng vờn

Bắt con gió lên
Tìm trong lịch sử
Bóng người thao thức
Nuốt những vần sao

Bắt con gió lên
Tìm niềm sáng tạo
Giữa bao hư ảo
Lẫn một niềm đau

Bắt con gió lên
Tìm ánh đèn màu
Em nằm đâu đó
Vỡ cánh hoa nâu…

Bài ca ngọn gió

Hỡi giá nến hãy đừng sợ hãi
Ta sẽ để yên cô bạn nến cho người
Ta chẳng có lỗi gì nếu nàng run rẩy
Khi ta đến gần, chỉ đến gần thôi

Ta cần bấy nhiêu đúng như nàng đặt giá
Để được bùng lên một phút trong ta
Còn sau đó nếu như ngươi muốn
Hãy thắp lại đi lửa nến nhạt nhòa

Nhưng ta lại đến, ngông cuồng và quyến rũ
Uống cạn linh hồn nàng – ngọn lửa nhỏ nhoi
Ta dửng dưng khi lòng vơi khao khát
Cứ mang ngọn nến đi tuỳ ý thích của người

Cơn gió ơi!

Gió đã thổi – Trời ơi gió thổi

Gió đã thổi – Trời ơi gió thổi
hay em vừa lặng lẽ đến bên tôi
Chiếc khăn choàng mùa đông trong trẻo quá
Trước cô đơn đang lấn núi mọc đồi

Và em đến anh thầm tin như vậy
Vệt trăng ngòng ngoèo thổi cháy trong tôi
Tiếng núi vỡ – Trời ơi tiếng núi vỡ
Đang tan thành từng cặp lẻ đôi

Cơn gió

Cơn gió ập đến
Lục tìm sách của anh
Hàng trăm tên sách hiện về trong giây lát
Giá sách của anh bất chợt nghèo đi
Cơn gió lướt qua chục nghìn trang cũ
Cơn gió hỏi các chân trời mới
Mà anh thiếu nhiều.

Cơn gió đi rồi
Còn ở lại những chồng sách lộn xộn
Anh bàng hoàng nhận ra
Cơn gió làm đảo điên anh
Những ý nghĩ không thể nào xếp gọn
Dường như em xới cả đời anh.

Sóng và Gió

Chiều trên biển vắng thênh thang
Con sóng lạc loài mênh mang nhớ gió
Nhớ đôi chân em nho nhỏ
Về nơi bên ấy có nhớ ngày qua

Bãi cát vàng chiều hoàng hôn xuống
Sóng cô độc thoi thóp vỗ từng cơn
Không có gió sóng vô hồn vô sức
Gió đi rồi sóng vẫn mực đợi trôn

Sóng và gió xưa tuy hai mà môt
Sóng dập dồn rung động lúc gió sang
Gió nhẹ nhàng thoánh đi rồi thoáng đến
Sóng một mình trên bến vắng ngày xưa

Gió đi rồi chỉ còn lại mỗi sóng
Vẫn đợi chờ vẫn mong ngóng ngày đêm
Dẫu biết đó là kỷ niệm êm đềm
Đã mãi mãi theo gió về bên ấy.

Bãi cát vàng chiều hoàng hôn ngày xưa
Nơi hai đứa đã một thời xây đắp
Tay trong tay, tim ta chung nhịp đập
Môi tìm môi chung hơi thở thiên đường.

Bãi cát vàng chiều hoàng hôn ngày nay
Anh một mình lang thang theo bước củ
Cố tim về những kỷ niệm âm dư
Hoàng hôn đã qua, chỉ còn tối mịt mù…

Lời Của Gió

Ngày hôm qua trôi qua nhanh nhanh
Lòng chơi vơi đi tìm mây trắng
Giữa mùa mưa đơn côi vắng lặng
Lòng mênh mang chỉ nhớ thương người

Mây về đâu, gió kiếm muôn nơi
Để gửi gắm muôn lời nhung nhớ
Nghe lạnh buốt từng hơi gió thở
Chợt rùng mình xao nhẹ nhành cây

Ước một ngày gió lại thấy mây
Ta sẽ dệt nên ngày hạnh phúc
Cùng phiêu du qua bao vùng đất
Giữa thênh thanh góc biển chân trời

Biết bao giờ, mây ơi mây ơi
Gió nhớ lắm một thời đã mất
Gió yêu mây, tình yêu chân thật
Nay chỉ còn ghép nhặt hư vô…

Gió lặng buồn đi giữa mùa mưa
Sao mây cứ vô tình đến thế
Mây về đâu tan vào lặng lẽ
Theo nước kia đi nơi nào

Tháng ngày qua như giấc chiêm bao
Ươm trong gió ngọt ngào say đắm
Gió sẽ đợi đến mùa đẹp nắng
Mây trở về sưởi ấm tình yêu…

Dẫu hợp tan luân lý cũng nhiều
Dẫu phiêu diêu nhưng là vĩnh cửu!

CÂU CHUYỆN VỀ CÂY LÁ GIÓ VÀ MƯA

Nếu một ngày anh chạy đến hỏi em:
Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió?
Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ:
“Em muốn làm Cây” thì không phải đâu anh!

Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh
Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ Lá
Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá
Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm của mình đâu

Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây???

Nếu một lần anh khẽ hỏi em
Rằng: Em thích được là gì giữa Lá, Cây và Gió?
Nếu em nói “em thích làm chiếc Lá”
Thì anh ạ, không phải thế đâu anh!

Chiếc Lá nào rồi cũng phải lìa cành
Dù nó còn yêu Cây nhiều, nhiều lắm
Nhưng đó cũng chỉ là 1 tình yêu thầm lặng
Lá ko đủ tự tin giật hạnh phúc về mình.

Vậy thì em có nên làm chiếc lá???

Nếu tình cờ anh bước đến hỏi em:
“Muốn làm gì? Gió, Cây hay là Lá?”
Em trả lời “thích làm Gió anh ạ”
Thì xin đừng tin em!

Vì sao ư? Anh thử nghĩ mà xem
Gió cuốn Lá lìa khỏi cành Cây ấy
Dù Gió có Lá bên mình thật đấy
Nhưng suốt đời chỉ làm chiếc bóng của Cây

Vậy thì em muốn là Gió làm chi?

Nếu một ngày, một ngày nào đó
Em nói với anh: Em muốn được làm Mưa
Anh ko tin? Sợ lại bị “mắc lừa”?

Nhưng anh à, lần này là sự thật!
Em muốn mình là cơn Mưa giữa trưa hè nắng gắt
Để làm dịu mát Cây
Để tươi thêm chiếc Lá
Và hơn hết là được cùng Gió sóng đôi

Gió về như mưa tới
Lá dậy như lá đi
Ào ào tiếng sóng vỗ
Không gian có việc gì?

Gió, gió thổi rào rào
Trăng, trăng lay chấp chới
Trời tròn như buồm căng
Tất cả lên đường mới

Hồn ta cánh rộng mở
Đôi bên gió thổi vào
Nghĩ những điều hớn hở
Như trời cao, cao, cao…

Chọn lọc những bài thơ ngắn về gió hay nhất

Những bài thơ ngắn về gió hay nhất sau đây được nhiều bạn đọc yêu thơ tìm đọc. Mỗi bài thơ là mỗi nguồn cảm xúc bất chợt trước cảnh. Và đây cũng chính là tiếng lòng gửi gắm của nhân vật trữ tình. Chia sẻ để tìm nguồn cảm xúc cho riêng mình nhé !

CHUÔNG GIÓ

Thơ: Phú Sĩ

Cơn gió cũng buồn lắm nỗi
Khi trôi về phía xa xôi
Chuông rung cõi lòng mờ lối
Người đi vạn dặm xa rồi

Tiếng chuông ngân dài vang dội
Rung vào tận đáy lòng tôi
Dạo khúc tình sầu chơi vơi
Chuông ơi thôi đừng ngân mãi…..

Lòng ai còn nhiều tê tái
Gió đừng dội mãi tiếng chuông
Cho ai câu hát thêm buồn
Cho mình mưa tuôn nỗi nhớ….

Tiếng chuông ngân dài muôn thuở
Gió vẫn dạo mãi lời thơ
Sao lòng ta cứ ngẩn ngờ
Đợi chờ gì trong mộng ảo

Gió ơi thì thầm hãy bảo…
Chuông kia dạo khúc nhạc lòng
Cho tình vào chốn hư không
Cho ai trọn lòng mong đợi…

Gió Xuân

Gió xuân lay chỗ anh ngồi
Nhớ sao là nhớnụ cười của em
Dư hươngcòn đọng bên thềm
Nàng xuân khơi dậymột miền nhớ nhung
Nhớ người trong cõi mông lung
Tóc tơ rơi rớtmột vùng chiêm bao
Gió vềcho nhớ lao xao
Em ơicó sợi gió nào của em?

Gió Và Cây

Gió bạn với cây tự buổi nào ,
Gió về cây lại ngất ngư chao .
Gió đi cây sẽ im lìm đứng,
Như kẻ lỡ làng dạ khát khao .

Như người thục nữ đợi tình quân,
Kẻ ở phương xa kẻ ở gần .
Vò võ tin nhau ngày trở lại ,
Anh hùng hội ngộ với giai nhân .

Sáng nay gió hẹn với cây về,
Hôn nhẹ làm cây bật tiếng ve .
Lắt lẻo cành xuân hồi hộp thở,
Say sưa ân ái dưới trưa hè .

Gió hãy cùng cây thêm chén nữa,
Đôi mình chếnh choáng ngả nghiêng say .
Nhưng đừng thêm nữa , vì thêm nữa,
Cây đổ đi rồi, gió với ai ?

Bờ sông vẫn gió

Lá ngô lay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió
Người không thấy về
Xin người hãy trở về quê
Một lần cuối… một lần về cuối thôi
Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một thời tóc xanh
Lệ xin giọt cuối để dành
Trên phần mộ mẹ vương hình bóng cha
Cây cau cũ, giại hiên nhà
Còn nghe gió thổi sông xa một lần
Con xin ngắn lại đường gần
Một lần… rồi mẹ hãy dần dần đi.

Chia tay trong gió

Đã lâu.
tôi vẫn nhớ hoài
chiều ấy,
bầu trời ẫm ướt
màu bằng lăng cuối ngày tím rịm
những cánh hoa mỏng manh buồn nẫu rơi trên tóc,
trên vai,
rơi cả trên tuổi thanh xuân
đã chờ đợi
rồi chóng phai của mình.

Kể lại chuyện
ai cũng trách tôi nhận phần thua thiệt.

Đến tận bây giờ
không hiểu sao
tôi vẫn mãi miết đi tìm
dù “gió” đã xa lắc tận cõi nào…

Khi Gió Bấc Quay Về

Tác giả: Lê Gia Hoài

Em đã thấy khi gió bấc quay về
Con phố nhỏ bỗng khép mình lặng lẽ
Trên vòm cây chiếc lá vàng rơi khẽ
Gọi đông về với cái rét mênh mang.

Gió bấc về mưa bụi cũng theo sang
Mang giá băng chút vào lòng trang vở
Ngày đến lớp mắt vương đầy nỗi nhớ
Hương vị buồn từ thuở heo may xa.

Gió bấc về ai ngồi hát tình ca?
Sân trường vắng nhạt nhòa câu thơ cũ
Sương mờ tan nhành lộc vừng vừa nhú
Chờ gió xuân về sẽ kết trái đơm hoa.

Gió bấc về vầng mây xám trôi qua
Căn nhà nhỏ đang chờ ai gõ cửa
Trái tim em bao nỗi niềm chất chứa
Đông đến rồi có ai nhớ em không?

Những bài thơ về gió lạnh man mác buồn là chùm thơ tình gửi tặng yêu thương, nhờ gió mang yêu thương gửi trao đến những người thân yêu. Những cơn gió nhè nhẹ thổi bay đi những điều buồn bã mang đến những kỉ niệm vui vẻ về một tình yêu, tình bạn, tình người đến tuyệt vời.

Thơ Hay - Tags: ,