Tập thơ buồn về đêm cô đơn mong nhớ mỏi mòn tâm trạng

Thơ buồn về đêm cô đơn -chùm thơ tâm trạng nhất bạn gửi gắm nỗi niềm.Thơ được xem là thư ký trung thành của trái tim. Con người yêu thơ là vì người ta được trải lòng vào đó. Và trong đó người ta tìm được nhiều cảm xúc khác nhau của hồn thơ như hồn người vậy. Hôm nay chúng tôi muốn cho các bạn thấy những nỗi niềm buồn cô đơn qua những vần thơ buồn về đêm cô đơn tâm trạng đầy vơi dưới đây.

Nội Dung Chính

Thơ buồn về đêm cô đơn tâm trạng nhất

Khi màn đêm buông xuống, khi mọi người, mọi vật chìm vào giấc ngủ, trong không gian tĩnh lặng đó con người thường sống thực với cảm xúc mình nhất. Bao yêu thương, bao nhung nhớ, bao nỗi buồn phiền lần lượt tìm về trong hoài niệm. Hãy cùng ngẫm những bài thơ buồn về đêm cô đơn buồn thật buồn cực hay này nhé!

Thơ buồn về đêm cô đơn 1

Đêm Nay Tôi Buồn

Tác Giả: Tăng Bình Thảo

Đêm khuya rồi sao nổi buồn lại đến
Nhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồn
Lo lắng chi, dạ cứ thấy bồn chồn
Buồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắn

Ta ngu ngơ để nổi buồn thắt chặt
Cơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thân
Tự trách mình để đầu óc phân vân
Mang tâm trạng cứ cân đong đo đếm

Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểm
Nhìn xung quanh, tìm kiếm… chỉ có mình
Thêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hình
Bơ vơ lắm bao lặng thinh không nói

Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗi
Hờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầy
Nổi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đây
Ta tự cất chẳng ai hay ai biết

Đêm Khuya

Tác Giả: Lý Cong

Đêm khuya thổn thức một mình
Bóng trăng anh ngỡ bóng đèn em khêu
Mong người chẳng thấy người đâu
Nửa vui chưa trọn, nửa sầu đầy vơi

Vầng trăng ai xẻ làm đôi?…
Đường trần ai vẽ ngược xuôi khó lòng
Xa nhau chín đợi mười trông
Thèm sang bên ấy mà không có đò

Trải lòng qua những vần thơ…
Vẽ trong khung cảnh đêm khuya một mình!…,

Tiếng Đàn Trong Đêm Khuya

Tác Giả: Qui Phi Hoang

AI đem trăng rằm treo lơ lửng
Ai đem hồn trăng thả xuống khúc sông sâu
Ai dụ ánh trăng nhởn nhơ cùng điệu nhạc
Ai đem lòng trinh nữ thả trời khuya

Tiếng đàn của em sao hôm nay buồn thế
Từng giọt sầu cứ như xé lòng ai
Phải chăng em trong lòng đang khắc khoải
Vì tình cho đi mà chẳng nhận được gì

Thơ buồn về đêm cô đơn 2

Đôi Ngả Chia Ly

Tác giả: Huy Cường

Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ
Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau
Mấy thu qua mái tóc đã thay màu
Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt
Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông
Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng
Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi
Mơ người xa vừa trở lại bên mình
Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh
Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

Đành ôm trọn những nồng nàn da diết
Để đường đời mải miết bước mình tôi
Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi
Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

Ở nơi đó hãy cố vui người nhé
Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương
Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường
Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.

Tạ Từ

Tác giả: Hoài Thương

Đêm khuya rồi anh nhé hãy ngủ đi
Đừng thao thức và nghĩ suy nữa nhé
Em ổn mà … vẫn an vui , mạnh khỏe
Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi !

Ngủ đi anh đêm cũng đã khuya rồi
Xin đừng để trái tim côi nức nở
Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ
Em nhủ lòng thôi nhớ chuyện ngày xưa

Đêm thật buồn trời lại đổ cơn mưa
Em cố quên như mình chưa gặp gỡ
Bởi dối lòng tiếng mưa thêm nức nở
Tim hao gầy thêm rạn vỡ xót xa

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua
Bởi thời gian sẽ xoá nhoà ngày cũ
Vết thương xưa sẽ an lành giấc ngủ
Mình xa nhau vì chưa đủ yêu thương !

Chẳng cùng nhau đi tới cuối con đường
Thôi anh nhé … đời vô thường là thế
Chẳng cùng nhau bước qua ngàn dâu bể
Rồi một ngày giọt lệ sẽ thôi rơi …

Xin đừng buồn , đừng nhắc nữa người ơi !

Thơ buồn về đêm cô đơn 3

Đêm Buồn

Tác giả: Thanh Hiếu

Giữa đêm vắng mình ta cô lẻ
Biết ngày mai đời sẽ về đâu
Bao giờ mới hết u sầu
Hai vai bớt nặng đêm thâu không còn

Ôi ngày tháng cô đơn vời vợi
Đến khi nào mới tới bình minh
Nắng Hồng tỏa sáng lung linh
Xua đi hiu quạnh một mình năm canh

Tôi đã đợi từ xanh mái tóc
Lệ đâu còn để khóc ai ơi
Ngẩng lên miệng hỏi ông trời
Sinh chi ra một mảnh đời trái ngang

Trong đêm vắng vọng vang tiếng dế
Hãy nín đi khóc thế đủ rồi
Dù mi than thở hết lời
Cũng nào vơi được nên thôi bớt sầu.

Gọi Thầm Tên Em

Thơ: Đoàn Phiên

Ngồi một mình nghe thổn thức con tim
Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ
Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu

Thơ: Đoàn Phiên
Ngồi một mình nghe thổn thức con tim
Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ
Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu

Mãi vấn lòng tình cách trở vì đâu
Không tròn vẹn như thủa đầu nồng ấm
Mỗi giây phút tuột tay nhau chầm chậm
Để bây giờ ta gặm nhấm cô đơn

Người vô tâm làm lỗi nhịp cung đờn
Quay bước vội đâu nguồn cơn bày tỏ
Câu ước thệ năm nào đang còn đó
Nay ngập tràn trong lệ nhỏ…. em ơi!!

Thầm gọi tên mà nức nở nghẹn lời
Đêm dần cạn vẫn đầy vơi buồn tủi
Căn gác quạnh lẻ bóng anh lầm lũi
Xót duyên đầu đã phủ bụi mờ phai.

Thơ buồn về đêm cô đơn 4

Ngắm Trăng Treo

Đêm buồn… Em ngắm trăng treo,
Ngắm người xa ấy, có theo trăng về.

Người ơi..Có giữ lời thề!
Thu đi xuân đến, có về với em.
Em buồn, nói với trăng xem,
Đến mùa xuân tới, trăng đem anh về.

Em yêu! Anh nhớ lời thề ,
Đêm xuân trăng tỏ, anh về cùng trăng
Anh về, đúng hội hoa đăng,
Anh trắng sợi tỏa, bóng chàng bóng em.

Đêm khuya, ngồi ngắm trăng đêm,
Gió mây, ru lượn tình em với chàng .
Bên thềm hai trái tim vàng,
Cùng chung nhịp thở…Ngắm vầng trăng treo…!

Nỗi Buồn Đêm Khuya

Tác Giả: Đăng Phạm

Đêm khuya lặng lẽ cô đơn
Trông xa chỉ thấy chập chờn cánh chim
Không gian yên tĩnh im lìm
Rưng rưng giọt lệ, con tim đau buồn

Nhìn theo từng chú chuồng chuồng
Bay qua phiền muộn với muôn sự đời
Ước được như mây trên trời
Bay theo làn gió thảnh thơi nhẹ nhàng

Bước đi trên phố lang thang
Ngó về bên ấy lòng càng thêm đau
Ôi thay! Đau xót làm sao
Nở đành đối xử với nhau thế này

Cứ thế ngày lại qua ngày
Thời gian là thuốc chửa trầy vết thương
Hỡi ơi câu chuyện thê lương
Muốn quên nhưng vẫn vấn vương trong lòng.

Trăn Trở

Màn đêm là của những nỗi buồn
Thêm vào một chút giọt sầu tuôn
Ta người lữ khách bao chìm nỗi
Trăm lối nẻo đi vạn dặm đường…

Vương chút suy tư nặng nỗi niềm
Tìm em phương đó mãi trong tim
Đèn khuya leo lét ánh đường cũ
Thương kẻ ôm hoài mộng cỏ lau…

Nghe gió nhắn mây chút tâm tình
Em đừng thức dậy trước bình minh
Màn đêm hư ảo đầy trăn trở
Rượu – mây – trăng – gió quên tủi hờn…

Thơ buồn về đêm mưa cô đơn

Mưa về thường mang lại cho con người ta cảm giác buồn xao xuyến. Nghe tiếng mưa rơi trong đêm thanh vắng, bao kỉ niêm yêu thương một thời sẽ lần lượt ùa về. Với lứa đôi cũng không ngoại lệ. Mưa về khiến cho anh, em lại nghĩ về nhau nhiều hơn, nghĩ về cơn mưa năm ấy. Cơn mưa đã mang hai đứa đến với nhau. Và cũng trong cơn mưa ấy em đã trao cho anh nụ hôn đầu đời. Thơ buồn về đêm mưa cô đơn  sau đây là những bài thơ đượm buồn như thế !

Thơ buồn về đêm cô đơn 5

Mưa Đêm Tâm Sự

Thơ: Diệp Ly

Mưa day dứt len vào từng góc tối
Mưa buồn thương hờn dỗi với thời gian
Giọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn tràn
Sầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.

Đêm mờ mịt tâm tư càng áo não
Cây trơ cành chao đảo giữa phong ba
Từng niềm đau trong mưa gió vỡ òa
Dòng lệ đổ xót xa vì cách trở.

Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lở
Nghe lời thương nức nở khóc tình xa
Mưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòa
Đàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.

Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thở
Niềm cô đơn tan vỡ cả khung trời
Con thuyền tình chìm đắm giữa biển khơi
Mưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.

Mưa Đêm

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc

Ơ kìa…những giọt mưa đêm
Gợi chi chuyện cũ êm đềm thoảng bay
Một thời ôm ấp vòng tay
Xin đừng nhắc nữa lòng này đau thêm

Giờ ai hạnh phúc ấm êm
Để ta ở lại với niềm riêng mang
Phận duyên sao quá bẽ bàng
Vần thơ cứ mãi thở than nỗi buồn

Ước gì mưa đó trôi luôn
Nắng làm khô lệ khỏi tuôn tháng ngày
Gió à…thôi nhé từ nay
Đừng đem mây đến chốn này làm mưa.

Mưa Đêm

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Khuya về em với mình em
Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng
Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng
Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêm

Giờ đây chăn ấm gối êm
Bên người tình mới ai thèm nhớ ai
Mình em thức với đêm dài
Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưa

Anh có còn nhớ ngày xưa
Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời
Giờ đây anh đã nuốt lời
Bỏ em ở lại chơi vơi một mình

Bạc như vôi ấy là tình
Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu
Bây giờ mình với cô liêu
Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơn

Còn chi đâu nữa giận hờn
Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời
Em ngồi đây đếm mưa rơi
Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.

Thơ buồn về đêm cô đơn 6

 Mưa Đêm Mùa Hạ

Tác giả: Việt Cường

Đêm tưng hửng… mưa rào mùa Hạ
Hạt mưa buồn trên lá ngu ngơ
Lắt lay khuấy động thời giờ
Âm thanh trầm lặng ngẩn ngơ tiếng lòng

Mưa não ruột long đong ngõ nhỏ
Trượt trên cành vò võ thở than
Vòng vo trỗi nhịp cung đàn
Lạc cung tan tác lan man chẳng dừng

Mưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt
Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau
Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu
Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.

 Mưa Lạnh

Tác giả: Nguyễn Đức Toàn

Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi
Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên
Một mình thao thức trọn đêm
Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.

Ào ào gió rít ngoài thềm
Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn
Nghẹn ngào nước mắt em tuôn
Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.

Sáng nay mưa tạnh, trời xanh
Nhìn con chim hót trên cành líu lo
Một mình em nghĩ vẩn vơ
Nơi xa anh có đợi chờ tin em.

Có buồn thao thức trọn đêm
Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa
Có thương em gái đợi chờ
Có mong xuân đến để về bên em.

Đừng cười em quá nhỏ nhen
Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người
Cho dù ai có chê cười
Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Huệ Hương

Nửa đêm chợt thấy mưa về
Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ
Lắng tai tích tắc đồng hồ
Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.

Non hồng búp nở thành hoa
Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu
Đèn mờ đứng giữa đêm thâu
Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.

Lẩn trong ký ức tháng ngày
Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương
Buốt lòng, mưa gió tha hương
Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.

Thơ buồn về đêm cô đơn 7

 Mưa Nửa Đêm

Tác giả: Thanh Trần

Nửa đêm trăng khuyết u buồn
Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ
Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ
Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời

Mong cho mau tạnh mưa ơi
Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu
Gió đưa mây thổi về đâu
Để mây đơn lẻ đêm thâu não nề

Giờ đây lẻ bóng đi về
Người ta hạnh phúc gần kề bên ai
Vẫn nghe thổn thức bên tai
Em về bên ấy…ngày mai anh à

Trong đêm mơ ánh trăng ngà
Cũng là ngày đó…em xa anh rồi.

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Lê Hoàng

Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Xốn xang nỗi nhớ một người xa xăm
Gió luồn cơn rét lạnh căm
Tái tê cõi dạ như dằm trong tim

Tiếng mưa rả rích bên thềm
Buồn giăng nức nở về em hởi người
Não nùng đếm giọt đang rơi
Là bao nhung nhớ chơi vơi lạ lùng

Hai đầu nỗi nhớ cầu mong
Ngày sau thắm lại ấm vòng tay trao
Tiếng mưa cứ mãi thét gào
Hình dung bóng dáng ngọt ngào kề bên.

Thơ buồn về đêm cô đơn 8

Đêm Mưa Buồn

Tác giả: Violet Hoa

Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa
Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá
Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ
Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng

Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không?
Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước
Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước
Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…

Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau
Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ
Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ
Trong tim này hình dáng đó em mang

Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng
Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi
Một ngày kia sẽ mang anh trở lại
Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..

Trên đây là chùm thơ buồn về đêm cô đơn tâm trạng, mong ngóng mỏi mòn viết trong đêm dành tặng gái trai. Những bài thơ viết bởi tiếng lòng thổn thức trong đêm vắng lặng khi nhớ về một nửa của trái tim. Nếu yêu thích, bạn hãy chia sẻ những bài thơ đêm buồn,thơ thất tình về đêm nhé ! Chúc các bạn xem thơ vui vẻ !

Thơ Hay - Tags: ,