TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan

Thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất được nhiều người con sưu tầm dâng lên cha mẹ để thay lời tri ân chân thành. Mỗi bài thơ hay nói lên sự hi sinh, công lao trời biển cùng tình yêu thương cao tựa núi Thái Sơn bố mẹ đã dành cho những người con thân yêu. Khi chia sẻ cùng nó bạn không khỏi xúc động, lắng lòng trước tình yêu thương vô bến bờ đó.

Nội Dung Chính

TOP 15+ bài thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất

Phật giáo luôn hướng con người đề cao đạo hiếu, lòng biết ơn và trả ơn những người đã có công lao với mình. Phật giáo khuyên con người sống phải đạo, phải ghi nhớ công lao sinh thành , dưỡng dục mẹ cha. Sau đây upanh123 đã chia sẻ TOP 15+ bài thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất. Bạn chia sẻ để có thêm nhiều phút lắng lòng nhé !

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI

(Trần Trung Đạo)

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phương
Đốt lên cho đời tan khói sương
Con đi xin mẹ hãy chờ
Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Con đi xin mẹ hãy chờ
Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào
Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan

Ai đi tìm kiếm lợi danh
Mẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho con
Một đời lội suối trèo non
Miễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.

Nhận về mình hết đắng cay
Dãi dầu khuya sớm bàn tay chai sần
Ngày mưa tất tả chợ gần
Nắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.

Con lớn khôn, tuổi mẹ già
Nhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!
Mẹ giờ bấc lụn ,đèn lu
Ngóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi

Tháng bảy về, lá vàng rơi
Đây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoa
Con chiều nay, trở lại nhà
Lòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!

Vu Lan Nhớ Mẹ

Nắng mưa Mẹ gánh trên vai
Nuôi con khó nhọc để mai thành người
Lưng cơm của Mẹ luôn vơi
Chắt chiu dành dụm cả đời vì con

Vu lan nay Mẹ chẳng còn
Cài bông hoa trắng để con nhớ Người
Suối vàng chắc Mẹ ngậm cười
Con giờ khôn lớn còn Người mãi xa

Niềm thương như chợt vỡ oà
Nhạc thiền dìu dặt ngân nga trỗi về
Thương Cha thương Mẹ tình quê
Vu lan tháng bảy Mẹ về cùng con?

Gầy hao năm tháng mỏi mòn
Vu lan khóc Mẹ lòng con u sầu

BÔNG HỒNG VÀNG

Vu lan về con cài lên ngực
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

NHỚ MẸ

Mưa rơi thánh thót giọt buồn
Nhớ lời ru mẹđêmtrường nỉ non
Mẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mòn
Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à
Mẹ đi về phía trời xa
Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con
Con đi về phíahoàng hôn
Chon von từ thuở chân son vào đời
Miên man về đến cửa người
Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng
Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên
Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi
Giờ đây sónggiócuộc đời
Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan
Đoạn lìa… con bước sang trang
Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn

XIN LỖI CHA

Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng
Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương
Con vô tâm không biết những đêm trường
Mùa nắng hạn…
Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương
Cho vụ mùa xanh tốt…
Con vô tình ước những điều ngu dốt
Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh
Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh
Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…
Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng
Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh
Lo cho con mà quên mất thân mình
Con lại bận với mối tình dang dở…
Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi
Con dại khờ với mơ mộng xa xôi
Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi
Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh
Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !
Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha
Khi biển sâu và trời rộng bao la
Chẳng đo được công lao cha vun đắp…

Tập thơ về cha mẹ ngắn gọn nhưng sâu lắng nghĩa tình

Những bài thơ sau đây tuy ngắn gọn nhưng sâu lắng nghĩa tình. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng tri ân chân thành của con dâng lên cha mẹ kính yêu. Chia sẻ để chọn lấy bài thơ hay nhất bạn nhé !

THƯƠNG CHA, NHỚ MẸ

Thơ: Hoàng Anh

Nửa đời con sẽ sống sao
Chỉ thương cha mẹ xót cào ruột đau
Tại con cha, mẹ buồn dầu
Hiếu chưa tròn đạo trước sau mẹ à..

Bao giờ trả hêt công cha..?
Bao giờ trả hết nghĩa à mẹ ơi…?
Chỉ mong mẹ khỏe suốt đời
Phần cha hết bệnh con thôi an lòng

Bây giờ con chỉ ước mong
Mẹ cha mạnh khoẻ sống trong an nhàn
Phần còn số khiếp lỡ làng
Về ở với mẹ cũng cam kiếp này

Cơm người những đắng nhiều cay
Về ăn cơm với mẹ thầy bình an..!

TÌNH MẸ CHA

Thơ: Nguyễn Bằng

Cha mẹ già đâu nỡ trách các con
Khi hoàng hôn vẫn đang còn bừng sáng
Bấc đèn dầu lửa bập bùng tỏa rạng
Bóng lập lòe soi trong ráng chiều đông.

Thuở cơ hàn nào ai tính được công
Manh áo gụ nhuộm nước đồng chua mặn
Vắt đất cằn trải bao mùa lận đận
Nuôi mầm xanh bằng khoai sắn qua ngày.

Bóng chiều tà nếp nghĩ dẫu đổi thay
Nhìn vạn vật ngẫm suy từ gốc rễ
Cố hương xưa truyền qua bao thế hệ
Mà giờ đây bọn trẻ chẳng hiểu mình.

Lũy tre làng ơn mẹ dưỡng cha sinh
Mong tuổi hạc đừng vương tình ngang trái
Nhiệm màu ơi cho thời gian dừng lại
Cha mẹ già ở mãi với chúng con.

CHA TÔI

Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.

MẸ !

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết
Ơn mẹ đời này con khắc ghi

MẸ TÔI

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước
Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn
Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn
Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn
Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa
Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa
Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..
Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc
Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông
Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng
Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy
Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy
Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui
Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi
Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi

THƯƠNG CHA

Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!

NỖI NHỚ MẸ CHA

Bao năm trôi dạt xứ người .
Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà.
Ân tình sâu lặng bao la
Tình thương cha mẹ hơn là biển khơi
Đêm nay nước mắt con rơi
Vì thương cha mẹ một đời khổ mang
Chỉ mong con được vinh quang
Tương lai tươi sáng muôn vàn ngày sau
Mẹ cha tóc đã bạc màu
Một đời lầm lũi dãi dầu nắng mưa
Tháng ngày vất vả sớm trưa
Gió sương dầm dãi bốn mùa gian chuân
Mẹ là hương sắcmùa xuân
Cha mang hơi ấm ủ từng giấc đông
Cho con giấc ngủ ấm lòng
Tình thương cha mẹ biển dâng sóng trào
Ân tình hơn ngọn núi cao
Tình thương cha mẹ dạt dào tim con
Cả đời khắc dạ sắc son
Đời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng

Chùm thơ Phật giáo về cha mẹ báo hiếu mùa Vu Lan

Vu Lan là mùa báo hiếu. Vào những ngày này, các bạn thường tới chùa thắp một nén nhang cầu mong cho cha mẹ sống khỏe, sống đời bên con. Chùm thơ Phật giáo về cha mẹ báo hiếu mùa Vu Lan sau đây cũng ra đời trong hoàn cảnh đó.

VẪN CẦN CÓ MẸ

Cho dù con sắp già rồi,
Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!
Vẫn cần mẹ hát ầu ơ,
Ru con khỏi những bơ vơ lòng mình!

Cho dù sáng giá công danh,
Con vẫn cần mẹ ân cần sớm hôm.
Một chén nước, một bát cơm
Từ tay mẹ, vẫn sướng hơn tiệc tùng!

Cho dù con là người hùng,
Con vẫn cần mẹ mắc mùng đêm khuya.
Gió từ tay quạt mẹ đưa,
Mát hơn ngàn vạn cơn mưa đầu mùa…

Mẹ ơi, con biết là thừa
Nói câu “ơn mẹ”, dù chưa bao giờ!
Con biết mẹ cũng chẳng chờ
Nuôi con khôn lớn để nhờ mai sau!

Nhưng mà con thấy xót đau
Cả đời mẹ đã dãi dầu, đắng cay!
Con đi biền biệt tháng ngày
Lúc dừng chân đã mây bay trắng đầu!

Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầu
Tủi thân biết mấy thân cau trước nhà.
Con về gần, mẹ đã xa,
Câu thơ lỏng chỏng giữa nhà mồ côi!

Mai sau dù có già rồi,
Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!

NƯỚC MẮT BỐ

(Nguyễn Văn Thu)

Có lần con theo bạn bè bỏ học
Bố gọi về nọc ra đánh một roi
(Chỉ một roi duy nhất trong đời),
Bắt con hứa phải quay về lớp học!

Đánh con xong, vào nhà bố khóc
Con dại khờ không hiểu được vì sao!

*
Rời quê hương trong mơ ước lao xao
Con từng bước, bước vào đời rất thật.
Những hiền lành, thật thà, chân chất
Được những thật thà, chân chất nâng niu!

Nhưng cuộc đời vốn chẳng thuận chiều,
Những người tốt, phần nhiều, khổ nhất!
Những thật thà, hiền lành, chân chất,
Thường bị đau đòn gấp mấy roi xưa!

Bởi thật thà tin giọt mát là mưa,
Bởi chân chất tin trong mơ gặp Bụt,
Tin hiền lành sẽ được người cứu giúp,
Tin chân thành sống tốt được yêu thương…!

Có ngờ đâu cuộc sống quá vô thường,
Trong yêu thương đã chứa nhiều dại dột.
Trong vô tư ngọt ngào lòng tốt,
Đã có lửa ngầm thiêu đốt cả tin yêu!…

*
Con đã nghe khắc khoải tiếng chim chiều
Đang sải cánh bay về miền Hạnh Phúc!
Thương chim nhỏ bay ngược chiều gió bấc,
Cố lên chim, Hạnh Phúc cuối chân trời!…

Con đã hiểu hơn nước mắt, nụ cười
Đâu phải chỉ buồn vui mới có!
Khi nụ cười còn quá nhiều méo mó,
Thì nước mắt không tròn khi nó tuôn rơi!
*
Đã dạn dày qua những đòn roi,
Nhớ ơn roi xưa, con thầm tụng niệm:
Bố ơi trong cõi Ta Bà
Giọt nước mắt Bố thật là giọt trong!

Vu Lan Nhớ Cha!

Hơi Thu lạnh lẽo trước hiên Nhà!
Lẻ bốn mùa rồi vắng bóng Cha!
Khói quyện linh đường khi sớm tối.
Sương giăng nấm mộ lúc chiều tà!

Tây phương chốn ấy hồn lưu lại.
Thế tục nơi này xác đã xa!
Mỗi buổi con về nay chỉ Mẹ.
Sầu dâng ngấn lệ vẫn chưa nhòa!

Vu Lan Báo Hiếu

Tác Giả: Toc Ngan Hytv

Tháng này là lễ vu lan
Trong lòng con thấy vô vàn nhớ thương
Cha nằm dãi nắng dầm sương
Hai hàng lệ ướt xót thương cho người.

Trên bia cha vẫn mỉm cười
Mong cho con cháu một đời ấm no
Ngày xưa trời rét cha lo
Bao nhiêu chăn ấm con no giấc nồng!

Cha là biển cả mênh mông
Nuôi con cha chẳng kể công tháng ngày
Tấm thân cha mãi hao gầy
Lo cho cuộc sống đủ đầy ấm êm.

Công cha chưa kịp đáp đền
Bây giờ cha đã về miền Tây Phương
Cuộc đời sóng gió vô thường
Nay con về thắp nén hương dâng người.

Cầu Mong Cha Mẹ Bình An

(Nguyễn Quang Long)

Xa nhà đã mấy năm nay
Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào
Hai dòng nước mắt nghen ngào
Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày

Cho con cuộc sống hôm nay
Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui
Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi
Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già

Thương cha mẹ chốn quê nhà
Thức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màng
Bao nhiêu cực khổ lầm than
Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời

Phương xa con viết mấy lời
Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa
Giờ này con ở nơi xa
Cầu mong cha mẹ quê nhà bình yên

Phương xa con giữ lời nguyền
Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày
Những lời răn dạy xưa nay
Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời
Xa quê con gửi mấy lời
Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà

#Những bài thơ về cha mẹ đã mất xúc động cùng nỗi nhớ bùi ngùi

Cha mẹ mất đi để nỗi nhớ luôn day dứt trong lòng con. Và con đã gửi gắm nỗi nhớ đó vào những bài thơ về cha mẹ đã mất hay nhất sau đây. Chia sẻ để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !

NHỚ VỀ CHA

Tác giả: Phú Quang
Thế là cha đã ra đi
Đến nay đã mấy đông rồi cha ơi
Cha đi bỏ lại cõi đời
Bao nhiêu đông ấy sầu vơi hỡi người.
Thế là mãi mãi cha ơi
Con đây phải chịu cảnh đời mồ côi
Tự lo bươn trải cuộc đời
Gặp khi khó khổ chẳng nơi tỏ bày.
Thế là cha hỡi cha ơi
Âm dương cách biệt kiếp đời chia ly
Biết rằng xót khổ sầu bi
Cũng đành cam chịu mãi đời cút côi…
Dẫu rằng cách trở cha ơi
Con đây mãi vẫn…trọn đời nhớ thương…!!!

BỮA CƠM THIẾU MẸ

Tác giả: Đặng Minh Mai
Một buổi sáng mùa đông chớm lạnh
Về quê nhà con chạnh lòng đau
Tóc cha mây trắng một màu
Nụ cười đôn hậu mẹ đâu…xa rồi!
Bữa cơm trống chỗ ngồi của mẹ
Bát canh cua lặng lẽ con phần
Nhìn lên di ảnh tần ngần
Nghẹn ngào nuốt lệ ngàn lần xót xa
Nhớ thuở trước cửa nhà ấm áp
Đón con về đầy ắp thương yêu
Mẹ luôn dành dụm cưng chiều
Bữa cơm đạm bạc nhưng nhiều niềm vui
Nay đã vắng thật rồi bóng mẹ
Bữa cơm quê vắng vẻ tiếng cười
Cha buồn nhớ mẹ chẳng nguôi
Bát cơm nóng hổi lòng Người lạnh căm.

Phút Chạnh Lòng

Nén nhang lòng dâng gởi đến Mẹ Cha
Công dưởng dục đậm đà nuôi con lớn
Nhìn khói bay lòng từng cơn sóng gợn
Nước mắt buồn đau đớn đã trào tuôn…
Thiếu Mẹ yêu đêm xuống dạ thấy buồn
Sương thấm lạnh tận xương như dao cắt
Bước chân xiêu…giữa dòng đời cúi mặt
Lòng xót xa…luôn quặn thắt từng hồi.
Phận đói nghèo đành trôi nổi khắp nơi
Mưa nắng gió…một đời thờ thẫn bước
Hết miền xuôi con ngược về sơn cước
Mong bụng no,thầm được giấc ngủ dài.
Mẫu tử tình! Thương nhớ phải chia hai
Con đành chịu chít cài khăn tang trắng
Cầu trần gian! cho đất bằng…biển lặng
Đời mồ côi! đừng cay đắng chạnh lòng.

NGHẸN LÒNG

Tác giả: Đặng Minh Mai
Hết thật rồi hình bóng của cha yêu
Ngày hai buổi sớm chiều cha đứng ngóng
Mắt mòn mỏi đợi con bên cánh võng
Vòng tay cha dang rộng ấm tim người
Hết thật rồi mưa trút nước trắng trời
Tuôn dòng lệ nghẹn lời thương lời nhớ
Cha khuất núi nhưng tình Người dang dở
Bởi thương con như thuở mới lọt lòng
Hết thật rồi nay hết những đợi mong
Lời chỉ bảo khơi trong cha gạn đục
Tuy khôn lớn, với cha con nhiều lúc
Quá thơ ngây bên vực thẳm cuộc đời
Con nghẹn lòng tim nhói buốt cha ơi!
Thương cha lắm đầy vơi bao tiếc nuối
Cha yên nghỉ nơi chốn xa chín suối
Dạ con đau như muối xát ruột mềm!

KHÓC MẸ

Thơ: Phạm Đức Lộc

Mẹ sao nỡ bỏ chúng con
Mẹ đi đột ngột lòng con não nề
Từ nay cách biệt sơn khê
Còn đâu sớm tối đi về mẹ vui
Con khóc mẹ ngậm ngùi khôn xiết
Dạ con sầu tiễn biệt mẹ yêu
Còn đâu mỗi sớm mỗi chiều
Con về chẳng thấy mẹ yêu ở nhà !
Lòng quặn thắt con òa khóc mẹ
Dâng lưng cơm đau xé lòng con
Khói nhang nghi ngút vẫn còn
Nhìn lên di ảnh mà con rã rời
Mới buổi sáng mẹ ngồi trước ngõ
Ngóng xem nay con có về không
Buổi chiều mẹ vẫn ngóng trông
Thế mà chốc lát mẹ không thở rồi
Trách trời cao sao người chia cắt
Tình mẹ con bền chặt bấy nay
Âm dương đôi ngả từ đây
Mẹ về chín suối xin khuây khỏa lòng
Con ở lại hoài mong khôn tả
Vâng lời Người chị ngã em nâng
Ơn Người cao ngất chín tầng
Cháu con sớm tối tạc lòng khắc ghi.

BÓNG CHA

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Về quê con đến mộ cha
Bao năm biền biệt xác cha nằm vùi
Ruột đau gan thắt bùi ngùi
Chỉ là nấm đất có mùi quê hương.
Bàn thờ nghi ngút khói hương
Mà sao lạnh lẽo phong sương là đà
Con nhìn di ảnh của cha
Mà nghe đâu đó lời cha dặn dò.
Đồng xanh bay lả con cò
Đường đê uốn khúc quanh co hàng dừa
Cha nằm hứng nắng hứng mưa
Bạc phần ngôi mộ chẳng vừa nhớ thương.
Quê nhà cha gửi thịt xương
Đáp đền mảnh đất ngát hương ruộng vườn
Con dâng cha một nén hương
Mà sao khoé mắt lệ vương rối bời
Mồ côi tội lắm ai ơi
Sao con cảm thấy nghẹn lời với cha
Mắt cha đăm đắm nhìn xa
Loanh quanh con ngỡ như cha đang nhìn.
Bên con như bóng với hình
Bóng cha che chở tâm tình với con
Ngàn năm bóng cả núi non
Bóng cha ấm áp vuông tròn chở che.

NHỚ CHA

Tác giả: Bích Yến Nguyễn
Cha già nằm dưới mộ sâu
Cơn mưa rả rích khóc sầu cha ơi
Nhớ cha tâm tưởng rã rời
Từng canh mất ngủ lệ rơi khóc thầm
Trần gian cõi tạm dư âm
Lòng con sao đếm cung trầm khắc ghi
Ôm cha lần cuối mãi ghì
Lá già phải rụng phải đi nhưng mà
Lâm chung cha vẫn thiết tha
Thương con thương mẹ cha đà níu chân
Nhìn cha ruột nát bần thần
Thôi rồi cha hỡi … tình thân lìa cành
Trời sao chia cắt phân ranh
Mưa chi níu kéo mảnh mành từng đêm
Vô tình mưa xối cửa rèm
Nhớ cha nhớ lắm lời êm ngọt ngào.

Trên đây là TẬP thơ về cha mẹ trong đạo Phật hay nhất báo hiếu mùa Vu Lan hay nhất mà Upanh123.com muốn chia sẻ đến các bạn. Hãy share bài viết đến bạn bè và người thân và đừng quên dang lên mẹ cha những bài thơ hay nhất nhé ! Còn rất nhiều bài thơ Phật giáo về mẹ hay khác đang chờ bạn khám phá. Đừng bỏ lỡ bạn nhé !

Thơ Hay - Tags: ,