CHÙM thơ về mẹ hay, sâu lắng nghĩa tình chạm đến mọi trai tim

Thơ về mẹ hay, sâu lắng nghĩa tình luôn làm xúc động xúc động người đọc. Ai cũng có cho mình một người mẹ vĩ đại, một người mẹ suốt đời hi sinh vì con cái, chăm sóc, yêu thương con vô bờ bến. Để rồi, khi viết về mẹ đã có những bài thơ để đời làm nức lòng bạn đọc. Sau đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất viết về mẹ cho bạn chia sẻ.

Nội Dung Chính

#Những câu thơ ngắn nói về mẹ xúc động lòng người

Sau đây upanh123.com đã chọn lọc những câu thơ ngắn nói về mẹ xúc động lòng người. Hãy dành thời gian chia sẻ để chọn lấy bài thơ đặc sắc nhất dành tặng mẹ kính yêu thay lời tri ân chân thành của bạn nhé !

Mẹ ơi

Tác giả: Đức Trung – TĐL

Mẹ ơi! Trong tháng Vu Lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc… bao điều nhớ mong.

Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.

Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.

Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo… biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương!

Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát… hồn vương cõi trần
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm… vạn lần mẹ ơi!

Nhớ mẹ

Mưa rơi thánh thót giọt buồn
Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non
Mẹ ơi! Ngày tháng mỏi mòn
Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à.

Mẹ đi về phía trời xa
Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con
Con đi về phía hoàng hôn
Chon von từ thuở chân son vào đời.

Miên man về đến cửa người
Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng
Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên
Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi.

Giờ đây sóng gió cuộc đời
Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan
Đoạn lìa… con bước sang trang
Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn!

Mẹ tôi

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước
Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn
Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn
Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

Rồi xuân qua – rồi tới mùa nắng hạn
Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa
Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa
Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..

Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc
Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông
Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng
Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy.

Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy
Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui
Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi
Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi.

Ơn sâu, nghĩa nặng

Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người

Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao
Biển xanh sóng vỗ lao xao
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?

Ơn cha mẹ

Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường

Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.

Kính dâng cha mẹ

Vu lan mùa lễ đã về
Đôi hồng xinh thắm cận kề trên tay
Lòng thành con trẻ ở đây
Kính dâng cha mẹ vui vầy nơi xa

Từ khi mẹ mất còn cha
Bao nhiêu khổ nhọc thân già phải lo
Liêu xiêu một bóng gầy gò
Để đàn con nhỏ được no ấm lòng

Một chiều trời đổ cơn giông
Mây giăng khắp lối trên dòng suối mơ
Cảnh thiên như đã đợi chờ
Để cha thôi hết bơ vơ cõi trần

Con thời ở lại tủi thân
Nhớ cha thương mẹ ôm phần mồ côi
Cuộc đời sóng gió nổi trôi
Cay bùi ngọt đắng khổ rồi cũng qua.

Ơn nghĩa sinh thành

Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh trường sơn

Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.

Cầu mong cha mẹ bình an

Xa nhà đã mấy năm nay
Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào
Hai dòng nước mắt nghẹn ngào
Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày

Cho con cuộc sống hôm nay
Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui
Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi
Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già

Thương cha mẹ chốn quê nhà
Thức khuya dậy sớm, mưa sa chẳng màng
Bao nhiêu cực khổ lầm than
Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời

Phương xa con viết mấy lời
Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa
Giờ này con ở nơi xa
Cầu mong cha mẹ quê nhà bình yên

Phương xa con giữ lời nguyền
Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày
Những lời răn dạy xưa nay
Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời
Xa quê con gửi mấy lời
Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà.

#Những bài thơ về mẹ trong tâm trí con hay nhất nhiều bạn đọc yêu thích

Xin dành tặng quý bạn đọc những bài thơ về mẹ trong tâm trí con hay nhất được nhiều bạn đọc yêu thích, sưu tầm về dành tặng người mẹ dấu yêu, qua đó bày tỏ tấm lòng, tình cảm của mình dành cho mẹ.

Mẹ là tất cả

Thơ: Vũ Thắm

Về bên mẹ con lại thấy bình yên
Không lo lắng chẳng muộn phiền như trước
Khỏi đợi chờ, rồi còn lo cơm nước
Nén nỗi lòng cô độc bước trong đêm

Ở cạnh mẹ con hạnh phúc nhiều thêm
Mong buổi tối mẹ êm đềm giấc ngủ
Yêu thương con biết bao nhiêu cho đủ
Bao lỗi lầm chuyện cũ mẹ thứ tha

Ngồi với mẹ nhớ những ngày tháng qua
Bởi ích kỷ con rời xa mẹ mãi
Biết nhiều khi mẹ trầm tư khắc khoải
Giận con khờ chưa biết phải tính sao

Ngủ với mẹ gối đầu cứ ước ao
Thèm đùa giỡn như ngày nao còn nhỏ
Bên ngoài kia trăng đang dần sáng tỏ
Bao lời khuyên con lỡ bỏ ngoài tai

Để giờ đây tuổi xuân đã chớm phai
Con xin lỗi! Con đã sai Mẹ ạ
Mẹ vì con lao tâm còn vất vả
Chỉ mẹ hiền là tất cả đời con!

Mẹ

Tác giả: James Carlot

Mẹ là giấc mộng đời con
Tuyệt vời từ mẫu nét son đậm màu
Mẹ là thước ngọc gởi trao
Lời hay ý đẹp khắc vào tim yêu

Mẹ là mơ ước thật nhiều
Tương lai rạng rỡ như điều mẹ mơ
Mẹ là tha thướt vần thơ
Mượt mà dáng vẻ ban sơ mẹ hiền

Mẹ là nỗi nhớ triền miên
Khi xa rời mẹ lòng liền xót xa
Mẹ là tiếng hát lời ca
Ru con giấc ngủ trăng ngà bên song

Mẹ là nắng ấm mùa đông
Soi xuyên băng giá ấm tình đậm sâu
Mẹ là những giọt mưa ngâu
Gội đi sạch sẽ âu sầu của con

Mẹ là năm tháng hao mòn
Tóc đen đã bạc gót son đã trầy
Mẹ là mơ ước đắp xây
Dìu con trẻ bước đường đầy chông chênh

Mẹ là giấc ngủ kề bên
Tiếng đưa kẽo kẹt vượt trên tháng ngày
Mẹ là tình nghĩa không phai
Núi cao biển rộng không tày mẹ yêu

Mẹ là tấm áo dệt thêu
Cho con đấp ấm quạnh hiu khi buồn
Mẹ là suối ngọc trào tuôn
Xuôi về con nhỏ nghìn muôn năm rồi

Mẹ là năm tháng nổi trôi
Cho con cặp bến lên ngôi huy hoàng
Mẹ là tất cả cao sang
Mẹ là tiếng nói con mang suốt đời.

Lục bát về mẹ

Thơ: Phan Hạnh

Cả đời mẹ vẫn theo con
Nắng mưa sương gió mãi còn đeo mang
Muối dưa nghịch cảnh trái ngang
Thơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui

Xua đi bao cảnh bùi ngùi
Vì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhân
Dũa mài rèn luyện bản thân
Giữ gìn khí phách bình an mạnh lành

Mẹ cười hoa nở tươi xanh
Con vui thấy mẹ hiền lành đáng yêu
Cho dù cuộc sống liêu xiêu
Nhờ Người con hiểu được điều thâm sâu

Vững tay vượt sóng bể dâu
Sẻ chia chung sức thương nhau thật lòng
Tuy chưa hoàn hảo thắm hồng
Nhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.

 Nói với mẹ

Thơ: Nắng Mai

Con đang lớn trong vòng tay mẹ
Từng phút giây mạnh mẽ vươn mình
Con trong mắt mẹ lung linh
Gối mềm đón nhận ân tình mẹ trao

Đưa con tới ngọt ngào êm giấc
Giữa mưa phùn gió bấc nằm say
Mái nhà là một vòng tay
Là hời ru hỡi chan đầy tình thương

Mẹ hứng trọn phong sương bão vũ
Dành con phần bầu vú sữa ngon
Lớn trong dáng mẹ hao mòn
Gói tình ngụm sữa chở con vào đời

Tình mẹ lớn như trời biển rộng
Ban cho con sự sống hình hài
Cho con nhìn ánh nắng mai
Dắt dìu đưa lối tương lai diệu kỳ

Mỗi bước đi ngay mai chập chững
Ngã đau nhờ mẹ dựng con lên
Luôn luôn có mẹ kề bên
Ơn đời ban tặng mẹ hiền cho con.

Mẹ như biển trời bao la

Thơ: Hoài Thương

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

Ký ức lời ru

Thơ: Ho Nhu

Tôi về tìm lại lời ru
Mẹ ca thuở trước để bù tuổi thơ
Con cò, con vạc ngu ngơ
Cành mềm cũng đậu để mờ lộn ao

Lời ru êm dịu ngọt ngào
Vọng theo tôi mãi tiếng rao “bà còng”
“Bà đi qua quảng đường cong”…
“Cái tô, cái tép” thật lòng hảo tâm

Gặp người con gái xứng tầm
Chọn nơi tra hạt ươm mầm gieo cây
Thế rồi chờ đợi tháng ngày
Trúc mai hợp phận nắm tay lên thuyền

Phận em là gái thuyền quyên
Cầu mong thắm đượm hợp duyên anh hùng
Trúc mai muốn hợp tương phùng
Lời ru của mẹ muốn chung lối về

Nhưng rồi cách trở sơn khê
Đâu còn lời hẹn thóc thề đã trao
Đâu còn câu hát ngọt ngào
Chuyện tình hai ngã mãi vào giấc mơ.

#Những bài thơ về mẹ và con dạt dào xúc cảm

Những bài thơ về mẹ và con dạt dào xúc cảm sau đây ca ngợi tình yêu thương vô bờ bến mẹ dành cho con và những hi sinh không gì đong đếm được. Qua đó, cũng diễn tả lòng yêu thương, biết ơn chân thành của người con ngoan dành cho mẹ mình.

Mãi gọi mẹ ơi

Thơ: Sương Trần

Cuối Đông se lạnh cõi lòng
Đời con sao mãi long đong giữa đường
Mẹ ơi nỗi nhớ vấn vương
Xuân về năm ấy muôn phương bộn bề!

Vì đời trọn nghĩa phu thê
Đắng cay cam chịu biết về nơi đâu!
Xót xa con mãi ôm sầu
Mẹ như tia nắng ngẫng đầu gọi con!

Chim non cất tiếng héo hon
Tìm về tổ ấm biết còn được không?
Thương con mẹ phải đắng lòng
Ngược xuôi chia sẻ cái vòng thế gian!

Mong con trẻ khỏi gian nan
Thoát cơn hoạn nạn muôn vàng khó khăn
Xót lòng mẹ biết hay chăng!
Tim con thổn thức báo rằng mẹ ơi!

Bây giờ dù có chơi vơi
Lòng con mãi nhớ những lời mẹ ru!
Bài ca vọng mãi nghìn thu
Bao la lòng mẹ chỉnh chu muôn đời!

Đêm nay nghìn vạn sao rơi
Thay lòng xin lỗi ngàn lời mẹ yêu!
Thấm sâu nhận thấy bao điều
Tháng năm bên mẹ đậm nhiều tình thương!

Rồi đây trên khắp nẽo đường
Con yêu của mẹ bốn phương vọng về!
Một thời kỷ niệm say mê
Phút giây đầm ấm hương quê mặn mà!

Tình yêu của mẹ bao la
Nhớ thương phụ mẫu thiết tha dâng trào!
Mẹ ơi! Mãi gọi ngọt ngào!
Trọn đời ghi nhớ khắc vào tim con!

Mẹ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!

(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân – 1986)

Mẹ ốm

Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.
Trần Đăng Khoa

Gửi mẹ

Tha thứ cho con, mẹ
Con đã quên lời mẹ ân cần
Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn
Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ
Trăm năm thèm tiếng vỗ về

Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Sao mẹ không mắng con
Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ
Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà

Con nào có gì sau năm tháng đi xa
Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa
Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa
Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua

Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
Nước mắt cũng nghèo đi
Niềm tin cũng nghèo đi
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

Mẹ ơi, con thèm được khóc
Thèm được mẹ dỗ dành
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ
May ra con còn nước mắt
Con chưa lớn đó chính là sự thật

Tha thứ cho con, mẹ
Con đã mang trái tim mẹ trong ***g ngực con đi
Và thương tổn
Con biết làm gì bây giờ
Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ

Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ…

Thơ về mẹ

Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con

Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau

Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần mẹ về với chị em con
Đem cho con muôn điều hạnh phúc
Mẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con

Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹ
Để mỗi lần mẹ đánh con đau
Tuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩ
Giờ lớn khôn con cố học hành

Con sẽ bay cao bay xa mãi
Tìm đến ánh sáng của tương lai
Tìm ra người bạn con mong ước
Giữ mãi hình mẹ ở trong con

Đảm việc nhà lo toan việc nước
Xây gia đình giữ hạnh phúc cho con
Con muốn tìm, muốn gặp người bạn đó
Người bạn như mẹ, mẹ của con

Xa cha mẹ, chúng con lên thành phố
Nhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hành
Mẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹ
Nhưng mẹ chỉ cười “học đi con”

Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúc
Dạy cho chúng con biết điều hay
Mẹ cũng chăm con từng giấc ngủ
Mỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!

Con muốn ở bên mẹ như thuở bé
Cảm nhận tình thương mẹ dành cho con
Thoải mái từng giờ trong hạnh phúc
Bên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.

Bài thơ về mẹ

( Võ Đình Tiên)

Con đã viết nhiều bài thơ về Mẹ
Không lần nào kể hết nỗi lòng con.
Ơn nghĩa sinh thành như biển như non, …….
Thơ của con nhỏ chưa bằng hạt bụi.
Lạc lõng phương trời, bước đi thui thủi,
Sương tuyết phôi pha nhuốm bạc mái đầu.
Bỏ quê hương trang trải những niềm đau,
Mà năm tháng chưa phai mờ dông bão.
Nghĩ đến Mẹ suốt cuộc đời tần tảo,

Con đòi theo níu vạt áo không rời.
Tay dắt con vẫn nặng trĩu đôi vai,
Đường quan dài giữa trưa hè gắt nắng.
Con lủm đủm quẩn quanh theo gánh nặng,
Cát bỏng chân con, nước mắt mẹ trào.
Không chỗ nào có bóng mát cây cao,
Để ngồi đỡ tạm thời vài ba phút.
Câu chuyện xưa Mẹ từng lo chăm chút,
Cõi lòng con rơi lệ biết bao lần.
Đã già rồi sao cứ mãi tủi thân,
Con còn nhỏ, Mẹ đã sớm về Tiên Phật.
Cay đắng ngọt bùi, cuộc đời chơn chất,
Công danh lật đật, có trước không sau.
Con cố gắng vươn vai làm lại từ đầu,
Khi nắng sớm, mưa trưa, khi bão tố,
Vẫn vững tâm như tuồng có Mẹ độ.
Khi đặt bút cảm xúc đó lại dâng tràn,
Mắt cay cay, lòng nhớ Mẹ vô vàn !
Nên vần thơ cứ loay hoay chi lạ,
Ý lộn xộn tuôn ra khắp mọi ngả,
Như đời con trôi dạt chốn trời xa.

Chùm thơ Phật giáo về mẹ ghi ơn công lao sinh thành, dưỡng dục

Ngày lễ Vu lan hằng năm là ngày báo hiếu công lao của bậc sinh thành, dưỡng dục. Vào ngày này cũng có nhiều bài thơ hay được nhiều người con dâng lên mẹ kính yêu. Chùm thơ Phật giáo về mẹ ghi ơn công lao sinh thành sau đây là những bài thơ như thế.

Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan

Ai đi tìm kiếm lợi danh
Mẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho con
Một đời lội suối trèo non
Miễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.

Nhận về mình hết đắng cay
Dãi dầu khuya sớm bàn tay chai sần
Ngày mưa tất tả chợ gần
Nắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.

Con lớn khôn, tuổi mẹ già
Nhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!
Mẹ giờ bấc lụn ,đèn lu
Ngóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi

Tháng bảy về, lá vàng rơi
Đây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoa
Con chiều nay, trở lại nhà
Lòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!

Vu Lan Nhớ Mẹ

Nắng mưa Mẹ gánh trên vai
Nuôi con khó nhọc để mai thành người
Lưng cơm của Mẹ luôn vơi
Chắt chiu dành dụm cả đời vì con

Vu lan nay Mẹ chẳng còn
Cài bông hoa trắng để con nhớ Người
Suối vàng chắc Mẹ ngậm cười
Con giờ khôn lớn còn Người mãi xa

Niềm thương như chợt vỡ oà
Nhạc thiền dìu dặt ngân nga trỗi về
Thương Cha thương Mẹ tình quê
Vu lan tháng bảy Mẹ về cùng con?

Gầy hao năm tháng mỏi mòn
Vu lan khóc Mẹ lòng con u sầu

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI

Trần Trung Ðạo

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phương
Đốt lên cho đời tan khói sương
Con đi xin mẹ hãy chờ
Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Con đi xin mẹ hãy chờ
Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào
Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

Thơ về mẹ

Con ơi, mẹ chẳng cần chi
Mong con ứng xử trong khi mẹ còn
Cho đúng bổn phận làm con
Là gương sáng để con soi con vào
Cho dù sức khỏe thế nào
Tuổi già, tất phải dựa vào con thôi
Nuôi con, trả nghĩa cho đời
Chỉ mong thấy được những lời thân thương
Cuộc đời vất và trăm đường
Đắng cay mẹ chụi ngọt đường phần con
Năm qua, tháng lại mỏi mòn
ngược xuôi, vất vả nuôi con lớn dần
Ầu ơ, nước mắt trong ngần
Mẹ tràn ngập cả mọi phần hẩm hui
Giờ đây tuổi đã xế chiều
Chỉ mong con nhớ nhũng điều phật răn
Còn khi đã khuất núi non
Chằng cần con khóc nỉ non làm gì
Ngày giỗ cũng chẳng cần chi
Làm mâm cỗ lớn, mang đi cúng ruồi
Chỉ cần lúc sống này thôi
Công cha, nghĩa mẹ con thời nhớ ghi
Chẳng cần quà biếu làm chi
Rất cần thăm hỏi bởi vì cô đơn
Ân cần tỏ tấm lòng son
Như miếng trầu đắng, nhưng ngón tay mời
Nhân quả phải nhớ lấy lời
Dù là cao quý, hèn đời con ơi !
Cuộc đời, thiện ác thế thôi
Nhớ có nhân quả, mẹ thời an vui…

Ngày của mẹ

Tình mẫu tử thật tuyệt vời !
Như là thiên tính của trời ban cho.
Cưu mang chín tháng mong chờ,
Đợi giờ sinh nở con thơ vuông tròn.
Lòng mẹ quặn thắt chon von!
Nhưng mừng có một đứa con ra đời.
Mắt đẫm lệ miệng mĩm cười,
Nâng niu hòn ngọc không rời đôi tay.
Dòng sữa ngọt của con đây,
Bú cho mau lớn cho tày người ta.

Cho dù gặp lúc phong ba,
Tình thương của mẹ chan hòa xiết bao !
Ngày của mẹ, đẹp làm sao !
Cho con dâng chút ngọt ngào nhớ ơn.
Công của mẹ cao như non,
Tình thương của mẹ rộng hơn biển trời.
Quà nào xứng đáng mẹ ơi !
Thơ nào mà viết trọn lời thân yêu
Rằng con yêu mẹ rất nhiều,
Món quà chỉ để dệt thêu tấm long.

Riêng mẹ tôi đã hư không,
Người về nước Phật con còn ngây thơ.
Lớn lên lưu lạc bơ vơ,
Đến khi thành đạt mẹ nhờ được đâu.
Khi bể cả, khi nương dâu,
Mỏi mòn nhớ mẹ mà đau suốt đời !

Thức giấc nửa đêm

Chập chờn thức giấc nửa khuya,
Tưởng hình bóng Mạ như vừa thoáng qua.
Áo dài nối vạt phất phơ !
Con theo níu lấy gió đưa mất rồi.
Đâu đây thoang thoảng giọng cười,
Thân thương biết mấy, suốt đời không quên.
Chung quanh khung cảnh lặng yên,
Mùi hương dạ lý trước hiên quyện vào.
Làm con nhớ lại năm nao !
Lời thơ Mạ kể, thuộc làu Cúc Hoa.*
Giọng trầm thổn thức, xót xa,
Cuộc đời nhân vật thật thà gian nan.
Mạ ơi ! Cuộc sống cơ hàn,
Mà tình mẫu tử đầy tràn niềm thương.
Chiến tranh rực lửa quê hương,
Mạ không còn nữa mảnh vườn tan hoang.
Lớn lên khoảnh khắc võ vàng,

Chúng con lạc lõng làm dân xứ người.
Đêm nay mất ngủ, đắng môi,
Để dòng kỷ niệm một thời diễn ra…
Những ngày thơ ấu an hòa,
Quẩn quanh theo Mạ vào ra không rời !
Bao nhiêu chuyện cũ bỏ rồi,
Chỉ còn bóng Mạ sáng hoài trong tim.

Tập thơ về mẹ 4 chữ hay nhất, sâu lắng cảm xúc

Tập thơ về mẹ 4 chữ hay nhất, sâu lắng cảm xúc sau đây cũng được nhiều bạn đọc yêu thơ yêu thích, kiếm tìm. Mỗi câu thơ chỉ có 4 chữ ngắn ngủi nhưng không kém phần súc tích, lắng đọng. Chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !

Bài thơ số 1

Mẹ là tia nắng

Cho con hi vọng

Mẹ là bình minh

Sưởi ấm lòng con

Mẹ làm tất cả

Chỉ mong cho con

Có một tương lai

Tươi sáng ngời ngời

Bài thơ số 2

Hi sinh tuổi xuân

Mẹ vẫn giữ gìn

Cho em khôn lớn

Ốm đau , bệnh tật

Mẹ vẫn kề bên

Ngày cũng như đêm

Ân cần chăm sóc

Đến khi đi học

Mẹ vẫn bên mình

Từ lúc bình minh

Mẹ lo cơm nước

Đến khi về rước

Cơm đã sẳn sàn

Chỉ việc vào bàn

Ăn no, xong nghĩ

Đến khi đi thi

Mẹ không ngủ được

Váy trời ban phước

Cho thằng con thi

Bất cứ câu gì

Cũng đều làm đúng

Mẹ mừng con trúng

Đậu vào trường cao

Mẹ cực cở nào

Cũng vui hớn hở

Không mong giúp đở

Hay tính công lao

Mẹ chỉ mong sao

Mai đây con lớn

Thành NHÂN có ích

Cho bản thân con

Giúp ích nước non

Trao dồi đạo đức

Mẹ dù kiệt sức

Vẫn thấy thật vui

Con hởi con ơi!

Chớ quên lời mẹ

Không nên coi nhẹ

Chữ Đức chữ TÂM

Dù có xăm xa

Muôn vàng tấc đất

Mẹ đây tâm đắc

Con mẹ…thành NHÂN

Bài thơ số 3

Mẹ là dòng sông

Cho tôi tắm mát

Mẹ là khúc hát

Ru tôi lớn khôn

Bài thơ số 4

Nước chảy trên sông

Như đong tình mẹ

Gió đưa nhè nhẹ

Như kể công cha

Đứa con xa nhà

Mắt sa giọt lệ

Thành đô hoa lệ

Lắm kẻ điêu ngoa

Nhớ mẹ nhớ cha

Nhớ nhà thửa nhỏ

Mái tranh vàng võ

Ngắm tỏ sao trời

Tiếng mẹ à ơi

Hiên đời xơ xác

Cơm độn khoai lát

Mẹ gạt phần cơm

“Ăn nữa đi con

Khoai ngon phần mẹ “

Vụng dại tấm bé

Mẹ bế mẹ bồng

Chập chững chạy rông

Mẹ trông từng bước

Trọn đời mẹ ước

Con được an bình

Thầm lặng hy sinh

Ôi ! tình mẫu tử .

Giờ đây xa xứ

Lòng cứ quặn đau

Nhớ mẹ làm sao

Tuôn trào cảm xúc

Tình theo nét bút

Cạn trút bầu thơ

Bốn chữ lượn lờ

Như mơ về mẹ

Gửi các bạn trẻ

Yêu mẹ thương cha

Hiếu đạo gia hòa

Cả nhà hạnh phúc.

Bài thơ số 5

Lòng mẹ bao la

Biển cả một tình

Tình thương con cần

Chỉ có mẹ thôi

Sóng biển dập dờn

Không bờ không bến

Biển tấp vào đâu

Có ai cứu giúp

Nơi này còn mẹ

Bơi ra tới biển

Tay ôm tay năm

Bất chấp sinh mạng

Mong con bình an

Mẹ vui tôi khóc

Đời này có ai

Như mẹ chúng ta

Hãy cố giữ gìn

Người mẹ của ta

Bài thơ số 6

Như một giấc mơ

Khi con có mẹ

Bàn tay rất nhẹ

Mòn mỏi hao gầy

Vuốt bờ tóc mây

Tuổi con vừa lớn

Sông sâu biển lớn

Vời vợi Thái Sơn

Lời mẹ khuyên lơn

Làm sao hiểu hết

Qua bao cái Tết

Tóc mẹ thêm màu

Con đã thêm cao

Ngày thơ đi mất

Cảm tình chân thật

Không nói thành lời

Mẹ vẫn đợi chờ

Từ khi con bé

Để đến bên mẹ

Nói lời yêu thương

Vất vả nắng sương

Mẹ đâu quản ngại

Đàn con thơ dại

Khôn lớn thêm rồi

Leo tận núi đồi

Vẫn chưa thấy được

Tình mẹ biển nước

Dạt dào ru êm

Hạnh phúc bên thềm

Khi con có mẹ

Mẹ ơi chờ nhé

Lời nói yêu thương

Con sẽ thốt lên

Mẹ con tuyệt nhất

Lòng mẹ cao ngất

Con sẽ leo lên

Mãi mãi không quên

Biển trời tình mẹ

Bài thơ số 7

Mẹ em rất hiền

đẹp hơn cô tiên

mẹ chỉ thương em

thương em nhât nhà.

Giữa buổi trưa hè

trời thì nóng gắt

mẹ em làm việc

đổ hết mồ hôi

Em thương mẹ em

em phải học hành

cố sao cho giỏi

để giúp cho mẹ

Em thương mẹ em

làm việc mệt nhọc

mai sau em lớn

giúp ích cho đời.

Mẹ không cho em

những gì em đòi

mà lại cho em

những điều có lợi.

Mẹ là duy nhất

răn dạy được em

khuyên em học hành

sẽ tốt cho mình

Khi mẹ em ốm

mẹ em ráng làm

để cho em học

mẹ ốm nặng hơn

Em thương em quý

không ai sánh bằng

mẹ như cô tiên

ban mọi phép lành.

Em quý mẹ em

là người hiền đức

chăm học chăm làm

là một tấm gương.

Với CHÙM thơ về mẹ hay, sâu lắng nghĩa tình chạm đến mọi trai tim trên đây, hy vọng có thể giúp các bạn hiểu hơn và yêu mẹ nhiều hơn. Mong rằng mỗi người chúng ta đều có thể sớm nhận ra sự quan trọng của mẹ. Hãy thể hiện sự yêu thương của mình với mẹ, đừng giữ lấy trong lòng nhé ! Còn rất nhiều bài thơ Phật giáo hay về mẹ khác đang chờ bạn khám phá đó. Đừng bỏ lỡ nhé !

Thơ Hay - Tags: ,