Thơ về người lính-chùm thơ hay,sâu lắng các bạn đừng bỏ lỡ

Thơ về người lính,thơ viết về những anh bộ đội cụ Hồ,những người chiến sĩ không quản gian lao,sẵn sàng hi sinh xương máu để bảo vệ nền độc lập tự do,hòa bình cho đất nước. Viết về các anh luôn là niềm tự hào của đông đảo thi sĩ và đã có nhiều,rất nhiều tác phẩm để đời,được nhiều độc giả yêu thích,đón đợi. Sau đây mời các bạn điểm qua một số bài thơ như thế nhé !

Nội Dung Chính

Thơ về người lính cách mạng

Chiến tranh đã đi qua nhưng những bài thơ về người lính vẫn luôn còn đó. Đó là những cảm xúc cuộc sống thường ngày của họ khi chiến đấu ở chiến trường cũng như khi nghỉ ngơi. Qua đó ta có thể hiểu được những khó khăn và vất vả mà họ đã trải qua và những gì đã phải đánh đổi để có được cuộc sống hòa bình và ấm no. Cũng từ đó để biết yêu và trân trọng thêm những ngày hạnh phúc và nền hòa bình hôm nay.

Hoan hô chiến sĩ Điện Biên

(Tố Hữu)

I

Tin về nửa đêm
Hoả tốc hoả tốc
Ngựa bay lên dốc
Đuốc chạy sáng rừng
Chuông reo tin mừng
Loa kêu từng cửa
Làng bản đỏ đèn, đỏ lửa…

Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp!
Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp!
Vinh quang Tổ quốc chúng ta
Nước Việt Nam dân chủ cộng hoà
Vinh quang Hồ Chí Minh, Cha của chúng ta ngàn năm sống mãi
Quyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại

Kháng chiến ba nghìn ngày
Không đêm nào vui bằng đêm nay
Đêm lịch sử Điện Biên sáng rực
Trên đất nước, như
Huân chương trên ngực
Dân tộc ta dân tộc anh hùng!

Điện Biên vời vợi nghìn trùng
Mà lòng bốn biển nhịp cùng lòng ta
Đêm nay bè bạn gần xa
Tin về chắc cũng chan hoà vui chung.

II

Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Chiến sĩ anh hùng
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn!
Những đồng chí thân chôn làm giá súng
Đầu bịt lỗ châu mai
Băng mình qua núi thép gai
Ào ào vũ bão,
Những đồng chí chèn lưng cứu pháo
Nát thân, nhắm mắt, còn ôm…
Những bàn tay xẻ núi lăn bom
Nhất định mở đường cho xe ta lên chiến trường tiếp viện

Và những chị, những anh ngày đêm ra tiền tuyến
Mấy tầng mây gió lớn mưa to
Dốc Pha Đin, chị gánh anh thồ
Đèo Lũng Lô, anh hò chị hát
Dù bom đạn xương tan, thịt nát
Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh…
Hỡi các chị, các anh
Trên chiến trường ngã xuống
Máu của anh chị, của chúng ta không uổng
Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt Nam
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam
Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng…

III

Lũ chúng nó phải hàng, phải chết
Quyết trận này quét sạch Điện Biên!
Quân giặc điên
Chúng bay chui xuống đất
Chúng bay chạy đằng trời?
Trời không của chúng bay
Đạn ta rào lưới sắt!
Đất không của chúng bay
Đai thép ta thắt chặt!

Của ta trời đất đêm ngày
Núi kia, đồi nọ, sông này của ta
Chúng bay chỉ một đường ra
Một là tử địa, hai là tù binh
Hạ súng xuống rùng mình run rẩy
Nghe pháo ta lừng lẫy thét gầm!
Nghe trưa nay tháng năm, mùng bảy
Trên đầu bay thác lửa hờn căm
Trông: Bốn mặt luỹ hầm sụp đổ
Tướng quân bay lố nhố cờ hàng
Trông: Chúng ta cờ đỏ sao vàng
Rực trời đất Điện Biên toàn thắng!
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên!

Tiếng reo núi vọng sông rền
Đêm nay chắc cũng về bên Bác Hồ
Bác đang cúi xuống bản đồ
Chắc là nghe tiếng quân hò quân reo…
Từ khi vượt núi qua đèo
Ta đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngày
Tin về mừng thọ đêm nay
Chắc vui lòng Bác giờ này đợi trông!

IV

Đồng chí Phạm Văn Đồng
Ở bên đó, chắc đêm nay không ngủ
Tin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn thành
Ngày mai, vào cuộc đấu tranh
Nhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, Smít
Anh sẽ nói: “Thực dân, phát xít
Đã tàn rồi!
Tổ quốc chúng tôi
Muốn độc lập hoà bình trở lại
Không muốn lửa bom đổ
xuống đầu con cái
Nước chúng tôi và nước các anh
Nếu còn say máu chiến tranh
Ở Việt Nam, các anh nên nhớ
Tre đã thành chông, sông là sông lửa
Và trận thắng Điện Biên
Cũng mới là bài học đầu tiên!”

Đồng chí

(Chính Hữu)

Quê hương anh nước mặn, đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ
Đồng chí!

Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo.

Tây Tiến

( Quang Dũng)

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi,
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời.
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống,
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.

Anh bạn dãi dầu không bước nữa,
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét,
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.

Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói,
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.

Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa,
Kìa em xiêm áo tự bao giờ.
Khèn lên man điệu nàng e ấp,
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ.

Người đi Châu Mộc chiều sương ấy,
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ?
Có nhớ dáng người trên độc mộc,
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa?

Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc,
Quân xanh màu lá dữ oai hùm.
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới,
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.

Rải rác biên cương mồ viễn xứ,
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh.
Áo bào thay chiếu, anh về đất,
Sông Mã gầm lên khúc độc hành.

Tây Tiến người đi không hẹn ước,
Đường lên thăm thẳm một chia phôi.
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy,
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.

Bài Ca Xuân 68

(TỐ HỮU)

Anh chị em ơi!
Hãy giương súng lên cao, chào Xuân 68
Xuân Việt Nam
Xuân của lòng dũng cảm.
Ai đến kia, rộn rã cùng Xuân?
Hoan hô anh Giải phóng quân. Kính chào Anh,
        con người đẹp nhất!
Lịch sử hôn Anh, chàng trai chân đất
Sống hiên ngang: bất khuất trên đời
Như Thạch Sanh của thế kỷ hai mươi
Một dây ná, mót cây chông, cùng tiến công giặc Mỹ.
Không tự ngắm mình. Anh chẳng hay đâu.
Hỡi chàng dũng sĩ! Cả năm châu, chân lý đang nhìn theo
Bóng Anh đi… và vành mũ tai bèo
Của Anh đó!
Ôi cái mũ vải mềm dễ thương như một bàn tay nhỏ.
Chẳng làm đau một chiếc lá trên cành
Sáng trên đầu như một mình trời xanh mà xông xáo,
        mà tung hoành, ngang dọc.
Mạnh hơn tất cả đạn bom, làm run sợ cả
        Lầu năm góc! Ta muốn hỏi Trường Sơn
Có đỉnh nào cao hơn
Chiếc mũ kia của chủ nghĩa anh hùng cách mạng?
Cảm ơn Đảng của chúng ta, Đảng làm ra ánh sáng
Người chưa đưa ta lên được sao Kim.
Nhưng đã cho ta một linh hồn và một trái tim
Biết lẽ phải, biết yêu thương, căm giận
Biết đi tới và làm nên thắng trận
Hôm nay sao vui thế? Sáng xuân nay
Ta đi tới, lòng ta như bay
Với mỗi làn mây, với từng cơn gió
Gió miền Bắc đang thổi vào Nam đó!
Gió mây đi, không đợi nắng xuân về
Không bay đi mà che những đoàn xe
Và những đoàn quân tuôn ra tiền tuyến….
Tổ quốc ta hai mươi ba năm đau khổ gian nan:
        bền gan kháng chiến.
Tiến lên!
Toàn thắng ắt về la!
Hôi bốn phương và những chiến trường xa
Xin lắng nghe… Phút giao thừa đang chuyển
Bác Hồ tới ấy là mùa xuân đến…
Hoan hô Xuân 68 anh hùng!
Hãy gầm lên như sấm sét đùng đùng
Tất cả pháo!
Và xông lên, dũng sĩ!
Như khí phách Trần, Lê
Như oai vũ Quang Trung.
Khắp thành thị nông thôn
Đánh tan đầu Mỹ, Nguỵ!
Vì Độc lập, Tự do, núi sông hùng vĩ
Vì thiêng liêng giá trị Con Người
Vì muôn đời hoa lá xanh tươi
Ta quyết thắng. Giành mùa xuân đẹp nhất.

Thơ về người lính thời bình

Lính thời bình không còn vất vả,gian lao,nguy hiểm như lính thời chiến.Tuy nhiên gánh nặng trên vai các anh cũng không nhỏ:các anh phải giữ gìn nền hòa bình của dân tộc,giữ gìn cho cuộc sống nhân dân được yên ấm,hạnh phúc.Thơ ca ngợi các anh cũng không ít,bài nào cũng sâu sắc,đi vào lòng người. Sau đây là một số bài thơ như thế !

Cột mốc

Nguyễn Công Thanh

Ba mươi tháng Tư cột mốc của bao người
Những bà mẹ ba mươi năm không ngủ
Những người chồng ba mươi năm xa vợ
Những chàng trai mãi mãi tuổi hai mươi.
Ba mươi tháng Tư yêu dấu ơi
Lịch sử khắc nhớ mãi tên Người
Như Bạch Đằng, Đống Đa … của thế kỷ hai mươi!
Như Bạch Đằng, Đống Đa … nhớ mãi khôn nguôi!

Gửi anh người lính đảo xa

Đông đã về hỡi người ơi có biết
Từ quê nhà em viết những vần thơ
Gởi đến anh niềm thương nhớ vô bờ
Đông giá lạnh đợi chờ trong hoang hoải

Giờ này đây chắc anh còn mê mải
Giữa biển trời anh giữ mãi niềm tin
Biển quê hương niềm ao ước đắm chìm
Anh canh giữ khắc in trong tim nhỏ

Nơi xa xa cánh buồm đang no gió
Sóng chập chờn nói nhỏ với thuyền ai
Biển quê mình người dân sống lưới chài
Anh chiến sỹ giữ hình hài của biển

Đông lại về nâng vần thơ em viết
Về biển khơi biết nỗi nhớ vơi đầy
Quê nhà em luôn cố gắng dựng xây
Anh người lính vây quanh gìn giữ đảo

Đảo yêu thương bao ngày trong giông bão
Vẫn kiên cường trước bão tố phong ba
Vì đảo xa nơi đó chính là nhà
Quê hương ta toàn màu xanh biển cả

Biển yêu ơi cánh hải âu bay lả
Em quê nhà gởi cả nỗi niềm riêng
Đến bên anh nơi đảo nhỏ thiêng liêng
Mong đảo xa… luôn kiên cường… anh nhé…

Đất liền em… vẫn chờ anh… về ghé…

BÀI THƠ ÁO LÍNH

Thơ: Thúy Hoàng

Bài thơ này tôi viết tặng các anh
Người mà đã xuân xanh thời áo lính
Đã lửa đạn xông pha chắc tay súng 
Rất kiên cường, không nao núng chiến tranh

Nơi chiến trường khốc liệt, đạn tạc oanh
Các anh đã quân hành vượt đèo núi
Qua những chỗ nơi lửa bom cát bụi
Khói mịt mù sẵn tiêu lụi xác thân

Các anh đi vượt đèo núi chân trần
Cùng đôi dép cao xu quần áo rách
Ôm súng đạn, ba lô quàng bên nách
Luôn sẵn sàng bắn tỉa sạch giặc kia

Chiến trường xưa nhìn lại các anh kìa
Vẫn xứng đáng màu áo kia trân quý
Những đức tính lính Bác Hồ tận tụy
Vì non sông, đất nước đã quên mình

Mãi cả đời là lính Hồ Chí Minh
Các anh đã mang quang vinh đất nước
Dẫu gian khổ các anh không chùn bước
Vì quê hương thân thuộc Việt Nam mình.

ANH LUÔN LÀ NGƯỜI LÍNH

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em gặp anh ngày ấy giữa trời âu
Mùa đông về trắng một màu của tuyết
Tuổi trẻ anh hào hùng em đâu biết
Mười bảy tuổi đầu giã biệt quê hương

Xếp bút nghiên anh cất bước lên đường
Chia tay mẹ ra chiến trường đánh Mỹ
Như bao thanh niên anh là chiến sĩ
Chiến đấu kiên cường đất Quảng Trị kiên trung

Bao bạn anh hy sinh như những anh hùng
Vì tổ quốc anh góp chung xương máu
Thật tự hào về một thời chiến đấu
Hoà bình về anh nung nấu ước mơ

Học thành tài ấp ủ lúc còn thơ
Kô si ce giấc mơ thành sự thật
Người lính xưa có một thời bất khuất
Anh đã căng mình học tập nêu gương

Luôn xung phong như lúc ở chiến trường
Dìu dắt đàn em trên đường đi tới
Lời cám ơn xin cho em nhắn gởi
Chúc anh an lành ngày quân đội Việt Nam.

GỬI ANH – NGƯỜI LÍNH CỦA LÒNG EM

Thơ: Tăng Bình Thảo

Lời thơ anh chất đầy thương nhớ
Em vẫn xem, anh chớ lo âu
Em, anh xa cách hai đầu
Em đây vẫn thức đêm thâu, nhớ người

Đời lính chiến chẳng tươi như mộng
Nhưng tình anh, biển rộng bao la
Dù ta có phải cách xa
Em luôn gìn giữ tình ta mỗi ngày

Nơi thao trường mưa dày, nắng cháy
Cố lên anh, giữ mãi niềm tin
Ngày sau ta lại yên bình
Đắp xây mộng đẹp, chuyện tình đôi ta

Đêm khuya vắng, thơ là… anh đó
Em kề bên, chả bỏ anh đâu
Hỡi anh, chớ vội ưu sầu
Mượn thơ gửi đến, vài câu trao người.

TỰ HÀO LẮM, NGƯỜI CHIẾN SĨ NHƯ ANH

Thơ: Nguyễn Thu Hiền

Chiến trường xa, ác liệt phải không anh ??
Khói đạn, bom, không làm mờ ý trí 
Vẫn hăng say, kíp tuần tra phòng bị 
Gương mặt ngời, rạng rỡ, cánh Chim câu !!!

Nhiệm vụ anh, được đặt lên hàng đầu 
Chiến đấu vì, nền hoà bình thế giới 
Hậu phương em, với niềm vui mong đợi 
Bởi những gì, anh đã gắng hy sinh !!!

Người lính mà, họ nồng nàn chung tình 
Yêu hết mực, người vợ hiền, chung hậu 
Ở ngoài kia, chiến trường nơi giao đấu 
Giáp lá cà, anh đâu ngại hy sinh !!

Cảm ơn anh, người chiến sĩ quang vinh
Tổ quốc, ghi tên anh, vào trang lịch sử 
Còn gì hơn, em tự hào lắm chứ 
Em yêu nhiều, yêu lắm, người lính, như anh!!!

Thơ về người lính đảo

Qua những bài thơ hay về người lính biển đảo ta có thể hình dung được về cuộc sống nơi hải đảo xa xôi. Sự hy sinh của các anh là thầm lặng và thầm lặng bảo vệ cho biên giới tổ quốc vững bền.

TÌNH ANH LÍNH ĐẢO

Thơ: Nguyễn Thị Tính

Em yêu ơi ! hôm nay ngày phụ nữ 
Anh đứng đây giữa biển biếc nghìn trùng 
Nhớ về em lòng bỏng cháy yêu thương 
Cô giáo của anh chiều tan trường đơn bóng

Đốt trong tim niềm khát khao hy vọng 
Anh trở về trong ngày của em yêu 
Là phụ nữ ai cũng muốn cưng chiều 
Với vợ anh ấy là điều xa xỉ

Cái ôm hôn hương ấm nồng bình dị 
Vợ chồng mình chỉ thỏa mãn trong mơ 
Nỗi khát khao trong khắc khoải đợi chờ 
Âu như thế cũng là niềm hạnh phúc

Tình đôi ta luôn bừng bùng cháy rực 
Đỏ trong tim ngày hội ngộ tương phùng 
Em thương yêu ! anh xin tặng chúc mừng 
Tới vợ anh cùng bạn bè đồng nghiệp

Các cô giáo ngàn lời trao ánh thiếp
Niềm vui nhân đôi hạnh phúc ngập tràn 
Nghề trồng người em cùng bạn nặng mang 
Hãy kiêu hãnh và tự hào em nhé

Bằng nhiệt huyết cháy trong tim tuổi trẻ 
Truyền dạy các em kiến thức tình yêu 
Yêu quê hương yêu Tổ Quốc thật nhiều 
Yêu người lính đang giữ gìn biển đảo

Có anh đây mặc nắng mưa gió bão
Vẫn hiên ngang chắc tay súng không rời 
Bao anh hùng chìm đắm đáy biển khơi 
Nhưng hồn cốt vẫn cùng anh trấn giữ

Anh hiểu rõ giữa lằn ranh sinh tử 
Khi kẻ thù tham vọng chiếm Biển Đông 
Cùng đồng đội sẽ chiến đấu đến cùng 
Mắt nhắm rồi môi vẫn cười mãn nguyện

Kiêu hãnh tự hào trọn đời dâng hiến 
Quyết giữ biển trời hải đảo bình yên 
Trái tim anh ôm trọn bóng vợ hiền 
Đang ngày đêm ngóng tin chờ đón đợi

Giữ mái trường xinh tươi màu ngói mới 
Các em thơi vui cắp sách đến trường 
Trong ngọt ngào giọng cô giáo yêu thương
Thấp thoáng bóng anh vấn vương bài em giảng

Giọng vợ anh ngân âm vang hào sảng 
Hãy tự hào là vợ lính nghe em.

Viết về anh – Người lính biển

(Nguyễn Thùy Dương0

Em viết về anh, những người lính biển
Giữ oai hùm nơi sóng gió xa khơi
Anh đứng canh nơi cuối nẻo chân trời
Giữ yên vui hòa bình luôn hứng khởi.

Giữa gió mây, giữa biển cả xa vời
Chắc tay súng anh ngày đêm đứng gác
Vẫn rì rào muôn trùng con sóng bạc
Khúc quân hành biển cả hát cùng anh.

Vững tay súng từng nhịp bước chân nhanh
Xua tan đi bao nỗi niềm cô quạnh
Giữ chủ quyền Tổ quốc cùng biển xanh
Lòng thiết tha một tình yêu biển đảo.

Hoàng Sa, Trường Sa yêu tự thuở nào
Yêu bờ cát, yêu sóng biển lao xao
Yêu quê hương trong những ngày giông bão
Biển động, sóng trào nào ngại hiểm nguy.

Bao danh vọng, lợi ích anh chẳng vì
Khi quê hương bóng quân thù còn đó
Tất đất non sông đang nhuốm lệ sầu bi
Nơi biển đảo gian khó ngại ngần gì.

Nghìn trùng xa sóng vỗ về thủ thỉ
Hát về anh người lính biển oai hùng
Xin yêu mãi một vùng trời Tổ quốc
Có biển xanh, bờ cát trắng và anh.

Gửi đảo xa

(Hồng Chiên)

Em lại viết vần thơ tình gởi biển
Lòng dạt dào dâng hiến biển em trao
Nghĩ về anh nỗi nhớ lại dâng trào
Như sóng cả dạt dào hôn bờ cát

Ngắm hoàng hôn trong biển chiều bát ngát
Tím loang dần nghe biển hát mê say
Vần thơ tình bên biển tím chiều nay
Bay trong gió say say hương muối mặn

Ngọn hải đăng vững vàng không sợ tắt
Biển chiều nay tím ngắt cả khung trời
Viết vần thơ khi nỗi nhớ đầy vơi
Trao yêu thương về với anh giữ đảo

Nơi đảo xa anh có nghe dào dạt?…
Một cảm xúc dâng trào cao nỗi nhớ?…
Em quê nhà con tim như muốn vỡ
Nhớ anh nhiều… người lính đảo.. em yêu…

Thơ viết xong biển cũng tắt nắng chiều
Gởi yêu thương thật nhiều ra hải đảo
Vẳng xa xa em nghe trong tiếng sáo
Đảo là nhà… biển cả… là quê hương…

Nỗi lòng người lính đảo

Xếp nghiên bút anh lên đường nhập ngũ
Xa mái trường liễu buồn rủ cành vương
Tạm biệt em xa hình bóng giảng đường
Đi canh giữ miền biên cương hải đảo.

Nơi xa ấy sóng gào trong giông bão
Nhớ quê nhà mẹ tần tảo sớm hôm
Mùa đông về se lạnh gợn gió nồm
Thương hình bóng mẹ chờ cơm bậu cửa.

Mẹ ơi mẹ ! con chẳng còn chọn lựa
Tuổi tài trai với niềm hứa non sông
Để giờ đây đôi vai mẹ chất chồng
Bao khó nhọc bên chiều đông giá lạnh.

Gửi vào gió đôi điều em có rảnh
Qua bên nhà cho đỡ cảnh quạnh hiu
Cùng mẹ anh vui trong ánh ban chiều
Để chia sớt nỗi cô liêu lòng mẹ.

Niềm tin ấy trao thêm anh mạnh mẽ
Canh biển trời quê nhà mẹ có em
Biết canh thâu lệ sẽ thấm sau rèm
Nơi biển đảo hình bóng em luôn hiện.

Trên đây là những bài thơ về người lính hay nhất mà chúng tôi đã tuyển chọn và muốn chia sẻ tới bạn. Thông qua những bài thơ này bạn sẽ có được cái nhìn và cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc sống của những người lính và những khó khăn mà họ đã gặp phải. Từ đó khơi dậy khát khao tiếp bước cha anh và đấu tranh cho nền hòa bình dân tộc hôm nay.

Blog, Thơ Hay - Tags: