Top 55 bài thơ tình người lính biển đảo lay động triệu trái tim

Thơ tình người lính biển đảo là những bài thơ thật hay ca ngợi đức hi sinh,ý chí kiên cường nơi đầu sóng,ngọn gió,nơi vùng hải đảo xa xôi giữ vững chủ quyền thiêng liêng của đất nước. Dù muôn ngàn sóng gió vùi dập,gian nan,nguy hiểm bủa vây nhưng các anh quyết không chùn bước,vẫn hiên ngang,cầm chắc tay súng giữ vững biển đảo quê hương. Đó cũng chính là nguồn cảm hứng bất tận để bao thi sĩ sáng tác nên những bài thơ về người lính biển đảo,thơ tình biển đảo hay nhất sau đây.

Nội Dung Chính

Những bài thơ tình người lính biển đảo hay nhất

Yêu biển,yêu đất nước mình cũng là yêu những anh lính biển,những bộ đồng phục hải quân đã làm nên màu sắc rất riêng, rất Việt Nam nơi những con sóng ào ạt, nơi vị mặn của muối hòa lẫn cùng vị mặn những giọt mồ hôi.Sau đây upanh123.com xin gửi tới quý độc giả những bài thơ tình người lính biển đảo hay nhất. Cùng chia sẻ bạn nhé !

Tiếng biển

Vợ yêu ơi em có nghe tiếng biển
Lúc gầm vang lúc rì rào tha thiết
Những ngày này trong mỗi người dân Việt
Tiếng biển cuộn trào, tiếng biển sục sôi…
Hậu phương đất liền yên tâm nhé vợ ơi
Cuối tuần về quê cho anh nhắn đôi lời
Thưa với cha và thắp hương khấn mẹ
Anh vẫn vững vàng nơi biển đảo xa xôi…
Em hãy đưa điện thoại kề gần nôi
Để con chúng mình nghe tiếng của biển khơi
Anh không thể ẵm bồng ru con ngủ
Gửi tiếng biển về yên giấc con thôi…
Em có nghe tiếng biển trong lòng người
Tiếng của hòa bình tiếng hạnh phúc vui tươi
Nhưng tàu giặc mà tấn công bờ cõi
Tiếng biển hiền hòa sẽ hóa tiếng ngư lôi…
Biển xanh yên lành đâu muốn máu đỏ rơi
Đảo nhỏ yêu thương chỉ mong tiếng biển cười
Đón bình minh mỗi ban mai ngày mới
Tiếng biển đêm về như tiếng mẹ à ơi…
Anh biết đất liền đang lo lắng khôn nguôi
Đâu riêng vợ yêu mà hàng triệu triệu người
Hướng về phía Đông lặng nghe tiếng biển
Mong bình yên cho tàu cá ra khơi…
Vợ yêu ơi…anh phải đi trực rồi
Phút chào nhau nhau tiếng biển bỗng mặn môi
Chiều nay nhé hết ca anh lại hẹn
Gọi để vợ nghe tiếng biển… tiếng yêu đời… 

Viết về anh – Người lính biển

(Nguyễn Thùy Dương)

Em viết về anh, những người lính biển
Giữ oai hùm nơi sóng gió xa khơi
Anh đứng canh nơi cuối nẻo chân trời
Giữ yên vui hòa bình luôn hứng khởi.

Giữa gió mây, giữa biển cả xa vời
Chắc tay súng anh ngày đêm đứng gác
Vẫn rì rào muôn trùng con sóng bạc
Khúc quân hành biển cả hát cùng anh.

Vững tay súng từng nhịp bước chân nhanh
Xua tan đi bao nỗi niềm cô quạnh
Giữ chủ quyền Tổ quốc cùng biển xanh
Lòng thiết tha một tình yêu biển đảo.

Hoàng Sa, Trường Sa yêu tự thuở nào
Yêu bờ cát, yêu sóng biển lao xao
Yêu quê hương trong những ngày giông bão
Biển động, sóng trào nào ngại hiểm nguy.

Bao danh vọng, lợi ích anh chẳng vì
Khi quê hương bóng quân thù còn đó
Tất đất non sông đang nhuốm lệ sầu bi
Nơi biển đảo gian khó ngại ngần gì.

Nghìn trùng xa sóng vỗ về thủ thỉ
Hát về anh người lính biển oai hùng
Xin yêu mãi một vùng trời Tổ quốc
Có biển xanh, bờ cát trắng và anh.

Chút Tình Nơi Biển Đảo

Lê Giáp

Nơi hải đảo ngày đêm anh đứng gác
Sóng vỗ về ru khúc nhạc quê hương
Kẻ thù kia rình rập những canh trường
Vì Tổ Quốc một tình thương sâu nặng

Anh bồng súng nơi đây…bao đêm vắng 
Nhớ về em đang thầm lặng canh dài
Tình chúng mình xa cách chẳng phôi phai
Vì hạnh phúc của ngày mai tươi đẹp

Những cơn bão biển và tinh thần thép
Luôn song hành như không biết rời nhau
Ở bên ngoài đâu đó giữa đêm thâu
Bao kẻ địch phải cúi đầu thất vọng

Anh xin gửi từ Trường Sa gió lộng
Một chút tình riêng mơ mộng…về em
Chỉ chút thôi nhưng đủ ấm môi mềm
Anh gói kỹ trong dịu êm thơ tặng

Ôi đất Việt! Thiêng liêng và đẹp lắm
Bốn ngàn năm nhuộm máu thắm anh hùng
Tình chúng mình chỉ đẹp bởi hoà chung
Niềm hạnh phúc lớn lao cùng dân tộc!

Gửi đảo xa

(Hồng Chiên)

Em lại viết vần thơ tình gởi biển
Lòng dạt dào dâng hiến biển em trao
Nghĩ về anh nỗi nhớ lại dâng trào
Như sóng cả dạt dào hôn bờ cát

Ngắm hoàng hôn trong biển chiều bát ngát
Tím loang dần nghe biển hát mê say
Vần thơ tình bên biển tím chiều nay
Bay trong gió say say hương muối mặn

Ngọn hải đăng vững vàng không sợ tắt
Biển chiều nay tím ngắt cả khung trời
Viết vần thơ khi nỗi nhớ đầy vơi
Trao yêu thương về với anh giữ đảo

Nơi đảo xa anh có nghe dào dạt?…
Một cảm xúc dâng trào cao nỗi nhớ?…
Em quê nhà con tim như muốn vỡ
Nhớ anh nhiều… người lính đảo.. em yêu…

Thơ viết xong biển cũng tắt nắng chiều
Gởi yêu thương thật nhiều ra hải đảo
Vẳng xa xa em nghe trong tiếng sáo
Đảo là nhà… biển cả… là quê hương…

Gửi anh người lính đảo xa

Đông đã về hỡi người ơi có biết
Từ quê nhà em viết những vần thơ
Gởi đến anh niềm thương nhớ vô bờ
Đông giá lạnh đợi chờ trong hoang hoải

Giờ này đây chắc anh còn mê mải
Giữa biển trời anh giữ mãi niềm tin
Biển quê hương niềm ao ước đắm chìm
Anh canh giữ khắc in trong tim nhỏ

Nơi xa xa cánh buồm đang no gió
Sóng chập chờn nói nhỏ với thuyền ai
Biển quê mình người dân sống lưới chài
Anh chiến sỹ giữ hình hài của biển

Đông lại về nâng vần thơ em viết
Về biển khơi biết nỗi nhớ vơi đầy
Quê nhà em luôn cố gắng dựng xây
Anh người lính vây quanh gìn giữ đảo

Đảo yêu thương bao ngày trong giông bão
Vẫn kiên cường trước bão tố phong ba
Vì đảo xa nơi đó chính là nhà
Quê hương ta toàn màu xanh biển cả

Biển yêu ơi cánh hải âu bay lả
Em quê nhà gởi cả nỗi niềm riêng
Đến bên anh nơi đảo nhỏ thiêng liêng
Mong đảo xa… luôn kiên cường… anh nhé…

Đất liền em… vẫn chờ anh… về ghé…

Gửi hậu phương

Lá thư này anh viết vội cho em
Gửi về em, nơi ngập tràn hương lúa
Chỉ có vậy không tiền nong cải của
Ngàn lời yêu trong đó gởi người thương

Anh biết rồi, nắng cháy ruộng khô nương
Mấy dòng kênh nước về không đủ tưới
Ruộng nhà mình cả đồng trên đồng dưới
Chỉ mình em hôm sớm phải thay anh

Em kể rằng lúa nay đã lên xanh
Thì con gái đòng đòng non kén tổ
Phải chịu khó sục bùn và phát cỏ
Dùng gầu giai đưa nước tưới đồng cao

Thương vợ nhiều nhưng chẳng biết làm sao
Chỉ có chút nhớ nhung nhờ gió chuyển
Thương vợ đảm biết con đang ôn luyện
Thuộc chưa con, bái Đại cáo bình Ngô

Nơi anh đây không lạch cũng không hồ
Trường sa lớn cây bắt đầu tỏa bóng
Tiếng gà gáy ở nơi nhiều gió lộng
Nó vang xa ra mãi tận ngoài khơi

Chỉ vài lời như thế nhé em ơi
Là chút quà của anh người lính đảo
Giảng cho con bài Bình ngô đại cáo
Ngày anh đi chưa kịp giảng con nghe

Tóc con giờ cháy khét nắng vàng hoe
Thân mỏng dính đã thành cô chị cả
Khi về phép, ôi nghĩ mà vui quá
Bốn chúng mình quấn quýt ở bên nhau

Còi hụ rồi, thôi nhé gặp em sau
Ngoài tuyến lửa bây giờ đang đỏ lửa
Gửi về em nơi ngập tràn hương lúa
Ngàn yêu thương người lính đảo Trường sa.

Chuyện tình người lính biển

Nỗi nhớ anh cứ trỗi dậy cồn cào
Không thể tả lời nào cho vơi hết
Đêm trăn trở giọt sầu rơi loang vệt
Tận đáy lòng nghe rét buốt người ơi

Nỗi nhớ anh chàng lính đảo cao vời
Xa biền biệt chân trời và góc biển
Tim vẫn có bóng hình anh hiển diện
Ngàn trùng khơi dâng hiến mộng non sông

Nỗi nhớ anh rực cháy bầu trời hồng
Theo năm tháng gió giông càng vững mạnh
Ươm duyên nợ khát khao cùng sát cánh
Nhen lửa tình lóng lánh tựa ngàn sao

Nỗi nhớ anh đêm trống vắng lệ trào
Muốn tâm sự biết bao lời nhắn nhủ
Nơi xa đó chàng được yên giấc ngủ
Hay giờ ăn có đủ bữa cơm ngon

Nỗi nhớ anh lo lắng ngọn sóng vờn
Thao trường nắng chân son chàng cháy bỏng
Nặng đầu óc vì binh đao biển động
Để người dân được sống cảnh thanh bình

Nỗi nhớ anh cũng bởi sự chung tình
Đã sống trọn thân mình vì Đất Nước
Giữ bờ cõi đẹp tươi vườn xanh mượt
Còn riêng chàng mơ ước để lại sau.

Thơ tình người lính biển đảo lay động triệu trái tim

Qua những bài thơ hay về người lính biển đảo ta có thể hình dung được về cuộc sống nơi hải đảo xa xôi. Sự hy sinh của các anh là thầm lặng đểbảo vệ cho biên giới tổ quốc vững bền.Hãy chia sẻ chùm thơ tình người lính biển đảo lay động triệu trái tim sau đây để cảm nhận rõ hơn đức hi sinh của những người lính đảo.

Nỗi lòng người lính đảo

Xếp nghiên bút anh lên đường nhập ngũ
Xa mái trường liễu buồn rủ cành vương
Tạm biệt em xa hình bóng giảng đường
Đi canh giữ miền biên cương hải đảo.

Nơi xa ấy sóng gào trong giông bão
Nhớ quê nhà mẹ tần tảo sớm hôm
Mùa đông về se lạnh gợn gió nồm
Thương hình bóng mẹ chờ cơm bậu cửa.

Mẹ ơi mẹ ! con chẳng còn chọn lựa
Tuổi tài trai với niềm hứa non sông
Để giờ đây đôi vai mẹ chất chồng
Bao khó nhọc bên chiều đông giá lạnh.

Gửi vào gió đôi điều em có rảnh
Qua bên nhà cho đỡ cảnh quạnh hiu
Cùng mẹ anh vui trong ánh ban chiều
Để chia sớt nỗi cô liêu lòng mẹ.

Niềm tin ấy trao thêm anh mạnh mẽ
Canh biển trời quê nhà mẹ có em
Biết canh thâu lệ sẽ thấm sau rèm
Nơi biển đảo hình bóng em luôn hiện.

Tâm tình người lính biển

Xuân này con vẫn vắng nhà
Không về bên Mẹ thăm nhà thăm em
Không nghe giọng nói dịu êm
Mẹ hiền yêu dấu…lòng thêm nhớ nhiều

Đảo xa con nước thuỷ triều
Chiều về sóng vỗ dập dìu én chao
Lòng con bỗng thấy nôn nao
Con đã xa Mẹ biết bao năm trường

Con cùng đồng đội gió sương
Bảo vệ vững chắc biên cương quê nhà
Mẹ ơi con rất nhớ nhà
Giờ này chắc mẹ vẫn đà đợi mong

Cũng vì trách nhiệm non sông
Con cùng đồng đội canh trông biển trời
Từ nơi Hải Đảo xa vời
Con nhớ Mẹ lắm Mẹ thời biết không

Xa Mẹ con buồn trong lòng
Nhưng vì nghĩa vụ nên lòng con vui
Đảo xa sóng dập gió vùi
Con cùng đồng đội không lùi bước chân

Quyết chí rèn luyện bản thân
Canh giữ biển đảo vì dân quên mình !!!

Ơn anh người lính hải quân

Thương người lính đảo xa xăm
Sống cùng gió cát ăn nằm đại dương
Bạn thân chỉ có súng trường
Mấy năm chưa gặp người thương một lần

Tháng ngày phai nhạt tuổi xuân
Tóc pha da sạm nhiều phần hơn xưa
Thước đâu đo tỏ cho vừa
Công anh lính đảo nắng mưa dãi dầu

Giữ gìn biên giới biển sâu
Sống – còn gang tấc vì bầu trời xanh
Bao đêm giấc ngủ chẳng lành
Luận bàn mưu trí dẹp nhanh quân thù

Kết đoàn từ đội đến khu
Một lòng bảo vệ cho dù khó khăn
Đàn ca quên lãng nhọc nhằn
Nước nhà yên ấm nếp nhăn anh dày

Sao vàng cờ đỏ tung bay
VIỆT NAM đất nước mỗi ngày phồn vinh
Quân dân trọn nghĩa vẹn tình
Muôn đời thịnh vượng bình minh rạng ngời.

Tiếng biển

Vợ yêu ơi em có nghe tiếng biển.
Lúc gầm vang lúc rì rào tha thiết.
Những ngày này trong mỗi người dân Việt.
Tiếng biển cuộn trào, tiếng biển sục sôi…

Hậu phương đất liền yên tâm nhé vợ ơi.
Cuối tuần về quê cho anh nhắn đôi lời.
Thưa với cha và thắp hương khấn mẹ.
Anh vẫn vững vàng nơi biển đảo xa xôi…

Em hãy đưa điện thoại kề gần nôi.
Để con chúng mình nghe tiếng của biển khơi.
Anh không thể ẵm bồng ru con ngủ.
Gửi tiếng biển về yên giấc con thôi…

Em có nghe tiếng biển trong lòng người.
Tiếng của hòa bình tiếng hạnh phúc vui tươi.
Nhưng tàu giặc mà tấn công bờ cõi.
Tiếng biển hiền hòa sẽ hóa tiếng ngư lôi…

Biển xanh yên lành đâu muốn máu đỏ rơi.
Đảo nhỏ yêu thương chỉ mong tiếng biển cười.
Đón bình minh mỗi ban mai ngày mới.
Tiếng biển đêm về như tiếng mẹ à ơi…

Anh biết đất liền đang lo lắng khôn nguôi.
Đâu riêng vợ yêu mà hàng triệu triệu người.
Hướng về phía Đông lặng nghe tiếng biển.
Mong bình yên cho tàu cá ra khơi…

Vợ yêu ơi, anh phải đi trực rồi.
Phút chào nhau nhau tiếng biển bỗng mặn môi.
Chiều nay nhé, hết ca anh lại hẹn.
Gọi để vợ nghe tiếng biển… tiếng yêu đời…

Người Lính Đảo

Thơ Nguyễn Lan Hương

Nơi anh đứng trời xanh và gió lộng
Giữa mênh mông sóng nước đại dương 
Lắm gian nguy mà dạ vẫn kiên cường 
Chắc tay súng mà bền gan vững trí.

Anh đứng gác ngày đêm không ngơi nghỉ
Lòng kiên trung bảo vệ lấy biển khơi 
Bóng anh in lồng lộng giữa mây trời 
Bên tiếng sóng anh lắng nghe biển hát.

Anh đứng đó giữa trời xanh bát ngát 
Giữ bình yên cho tổ quốc quê nhà 
Đông lạnh lùng hay nắng cháy thịt da
Anh vẫn thế, tuần tra không mệt mỏi

Nơi anh đứng có biển xa vời vợi 
Một lá thư cũng gợi nhớ quê nhà 
Nơi xóm làng có bóng dáng mẹ cha
Và cô gái anh vừa trao hẹn ước.

Anh lính đảo ra đi vì đất nước
Rộng chí trai cho thỏa những khát khao 
Cả quê hương ca khúc hát tự hào 
Yêu anh lắm, hỡi anh người lính đảo! 

Nơi Đầu Sóng 

Thơ: Hoàng Như Phượng

Chiều qua em vừa ra thăm biển
Con sóng chan hòa kể chuyện đảo xa
Nơi đầu sóng, ngọn gió là nhà
Anh đứng gác giữa phong ba, bão táp.

Cây bàng vuông che anh bóng mát 
Sóng du dương ca hát vỗ mạn thuyền 
Cho quê nhà cuộc sống được bình yên 
Cờ Tổ quốc khắp mọi miền phấp phới.

Bình minh lên rạng ngời ngày mới 
Tầu nối tầu giăng lưới khơi xa
Những mẻ cá lấp lánh đẹp như hoa
Luôn rực rỡ chan hòa trong nắng sớm.

Cũng có lúc sóng gầm gào, vật lộn
Cuồn cuộn dâng dữ dội đến nao lòng
Biển gồng mình gạn đục lại khơi trong
Cho con sóng thôi ngày đêm giằng xé.

Cũng như anh luôn hướng về đất Mẹ
Dưỡng tình yêu xem nhẹ những nhọc nhằn 
Sát cánh bên nhau chia sẻ khó khăn
Giữ biển quê hương xem thường vất vả…

Nghe sóng kể mà lòng em rộn rã 
Biển quê hương ôm trọn cả tim hồng 
Gửi ra anh nơi ấy một tấm lòng 
Luôn trân quý những người con của biển. 

Hành Trình Giữ Đảo

Thơ Trần Ngọc Hòa

Mùa gió chướng, trên bến cảng Cam Ranh
Cuộc đưa tiễn, những người đi giữ đảo
Ngoài Trường Sa, mùa này nhiều dông bão
Thủy triều dâng, sóng xô tới đất liền

Quần đảo tiền tiêu, máu thịt mẹ hiền
Đã chứng kiến, bao lần người đưa tiễn
Những chàng trai từ đất liền ra biển
Đảo là nhà, biển cả đất quê hương

Nơi đảo xa, đâu có khác chiến trường
Khắc nghiệt lắm, kẻ thù luôn nhòm ngó 
Hoàng Sa mất, nỗi đau ta còn đó
Lũ Bá Quyền, muốn chiếm nốt Trường Sa

Hoàng Sa – Trường Sa là của nước ta
Chủ quyền thiêng liêng, nghìn đời phải giữ
Chiến sỹ Hải Quân, trở thành bất tử
Thà hy sinh, quyết giữ đảo đến cùng

Ôi Việt Nam ! Một đất nước kiên trung
Đi giữ đảo, là đi thay phiên gác
Lính mới ra chưa từng quen bão táp
Người vào bờ, mong biển sẽ dịu êm

Trường Sa đó, Tổ Quốc khắc trong tim
Là máu xương, trên ba nghìn đảo nhỏ
Cờ đỏ sao vàng, tung bay trong gió
Giữa biển khơi, ngời sáng đất Lạc Hồng .

Lính đảo là những người nắm giữ nhiệm vụ bảo vệ vùng biển và hải đảo thiêng liêng của Tổ Quốc, ý thức được trách nhiệm to lớn mà Tổ Quốc và nhân dân giao phó. Mỗi người chiến sĩ hải quân luôn đề cao cảnh giác, giữ vững tay súng để giữ vững bình yên chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ Quốc. Cùng chia sẻ chùm thơ tình người lính biển đảo trên đây và không quên cầu mong những người lính luôn mạnh khỏe để vững vàng tay súng bạn nhé !

Blog, Thơ Hay - Tags: