Tuyển tập thơ tình của lính hay,lãng mạn,dạt dào xúc cảm

Thơ tình của lính hay nhất,tuyển tập những bài thơ dạt dào xúc cảm.Tình yêu của lính luôn chân thành.Người lính ra đi bảo vệ quê hương,đất nước,giữ gìn nền hòa bình,tự do cho non sông,họ ra đi vì nghĩa vụ thiêng liêng,vì trách nhiệm cao cả. Ra đi nhưng lòng vẫn canh cánh một bóng hồng,một người yêu phương xa để rồi đêm nhớ,ngày mong. Những bài thơ tình hay sau đây đã ra đời trong hoàn cảnh đó.

Nội Dung Chính

Chùm thơ tình của lính hay nhất

Tình yêu người lính giản dị và nhẹ nhàng, ít cao sang thừa đằm thắm… Sự lãng mạn, nhớ nhung dạt dào được gửi gắm qua chùm thơ tình của lính hay nhất, có lúc rất vui hài… có lúc lại khó ngăn lệ!

Thư Của Lính

Thư anh viết không dài hơn cây súng,
Không mang tình thi sĩ đâu em
Thư anh viết chỉ mang tình người lính
Khỏi phai màu sắt bướm lá hoa
Em có thích những vần thơ người lính
Với chông gai gió lạnh rừng già
Nỗi buồn vui trong những lúc đi xa
Với tất cả bởi vì anh là lính
Và tất cả chỉ vì người anh yêu!

Thơ Tình

Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông
Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá
Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ
Chẳng đến được người đã qúa xa xôi ?

Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời
Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng
Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng
Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư

Đông đã về se sắt những trang thơ
Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc
Còn lại thôi chút ân tình cách biệt
Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi

Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi
Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước
Đến nơi nao nếu người em thấy được
Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao

Tôi vẫn yêu em như những ngày nào
Nghe ký ức thường dâng trào khao khát
Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt ?
Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe ?

Từ độ em đi tâm trí nặng nề
Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến
Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển
Thương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi

Nhớ Thương Để Trong Túi Ba Lô

Anh về qua phố chiều nay
Thương đôi mắt biếc còn cay bụi đường
Anh đi vui với biên cương
Tình em anh giữ, quê hương vẫn dành.

Anh về khi mộng còn xanh
Thăm ngôi trường cũ, mấy hành lang xưa
Anh về đồn vắng chiều mưa
Nhớ nhung biết mấy cho vừa yêu thương !

Tình em cô gái hậu phương
Anh người chiến sĩ biên cương xa nhà
Tình duyên nồng thắm đôi ta
Cùng anh bảo vệ quê nhà yên vui.

Hậu phương em chớ bùi ngùi
Biên cương anh giữ hương mùi tóc em
Đồn khuya ánh sáng nhá nhem
Mà nghe thoang thoảng dáng em đợi chờ.

Chiều về biên giới mộng mơ
Rừng xanh che phủ sương mờ giăng qua
Công sự, đồn, trạm là nhà
Nhớ thương để trong túi ba lô “thiệt” mà !

Mai Anh Đi

Mai anh đi trên vai còn nặng gánh
Em đừng buồn mà gắng đợi chờ anh
Chuyện nước non khi anh đã hoàn thành
Sẽ trở lại màu xanh niềm hạnh phúc

Vì quê hương lòng còn nhiều ray rức
Bóng quân thù đánh thức trí hùng anh
Thân làm trai nhiệm vụ bỏ không đành
Mong em hiểu thương anh phải chờ đợi

Khi đất nước bóng quân thù không lui tới
Thật yên bình tình mới được nở hoa
Niềm vui chung tràn ngập quê hương nhà
Chuyện đôi ta chan hòa cùng đất nước

Mai anh về em yêu ra đón rước
Chung một nhà hưởng phước được bên nhau
Cho đôi ta vui sống tới bạc đầu
Khúc khải hoàn dài lâu quê hương Bác

Nỗi lòng người lính đảo

Xếp nghiên bút anh lên đường nhập ngũ 
Xa mái trường liễu buồn rủ cành vương 
Tạm biệt em xa hình bóng giảng đường 
Đi canh giữ miền biên cương hải đảo.

Nơi xa ấy sóng gào trong giông bão
Nhớ quê nhà mẹ tần tảo sớm hôm
Mùa đông về se lạnh gợn gió nồm 
Thương hình bóng mẹ chờ cơm bậu cửa.

Mẹ ơi mẹ ! con chẳng còn chọn lựa 
Tuổi tài trai với niềm hứa non sông 
Để giờ đây đôi vai mẹ chất chồng 
Bao khó nhọc bên chiều đông giá lạnh.

Gửi vào gió đôi điều em có rảnh 
Qua bên nhà cho đỡ cảnh quạnh hiu
Cùng mẹ anh vui trong ánh ban chiều
Để chia sớt nỗi cô liêu lòng mẹ.

Niềm tin ấy trao thêm anh mạnh mẽ
Canh biển trời quê nhà mẹ có em
Biết canh thâu lệ sẽ thấm sau rèm
Nơi biển đảo hình bóng em luôn hiện.

Tâm tình người lính biển

Xuân này con vẫn vắng nhà 
Không về bên Mẹ thăm nhà thăm em
Không nghe giọng nói dịu êm
Mẹ hiền yêu dấu…lòng thêm nhớ nhiều

Đảo xa con nước thuỷ triều
Chiều về sóng vỗ dập dìu én chao
Lòng con bỗng thấy nôn nao
Con đã xa Mẹ biết bao năm trường

Con cùng đồng đội gió sương
Bảo vệ vững chắc biên cương quê nhà
Mẹ ơi con rất nhớ nhà 
Giờ này chắc mẹ vẫn đà đợi mong

Cũng vì trách nhiệm non sông 
Con cùng đồng đội canh trông biển trời 
Từ nơi Hải Đảo xa vời
Con nhớ Mẹ lắm Mẹ thời biết không

Xa Mẹ con buồn trong lòng
Nhưng vì nghĩa vụ nên lòng con vui
Đảo xa sóng dập gió vùi
Con cùng đồng đội không lùi bước chân

Quyết chí rèn luyện bản thân
Canh giữ biển đảo vì dân quên mình !!!

Tiếng biển

Vợ yêu ơi em có nghe tiếng biển.
Lúc gầm vang lúc rì rào tha thiết.
Những ngày này trong mỗi người dân Việt.
Tiếng biển cuộn trào, tiếng biển sục sôi…

Hậu phương đất liền yên tâm nhé vợ ơi.
Cuối tuần về quê cho anh nhắn đôi lời.
Thưa với cha và thắp hương khấn mẹ.
Anh vẫn vững vàng nơi biển đảo xa xôi…

Em hãy đưa điện thoại kề gần nôi.
Để con chúng mình nghe tiếng của biển khơi.
Anh không thể ẵm bồng ru con ngủ.
Gửi tiếng biển về yên giấc con thôi…

Em có nghe tiếng biển trong lòng người.
Tiếng của hòa bình tiếng hạnh phúc vui tươi.
Nhưng tàu giặc mà tấn công bờ cõi.
Tiếng biển hiền hòa sẽ hóa tiếng ngư lôi…

Biển xanh yên lành đâu muốn máu đỏ rơi.
Đảo nhỏ yêu thương chỉ mong tiếng biển cười.
Đón bình minh mỗi ban mai ngày mới.
Tiếng biển đêm về như tiếng mẹ à ơi…

Anh biết đất liền đang lo lắng khôn nguôi.
Đâu riêng vợ yêu mà hàng triệu triệu người.
Hướng về phía Đông lặng nghe tiếng biển.
Mong bình yên cho tàu cá ra khơi…

Vợ yêu ơi, anh phải đi trực rồi.
Phút chào nhau nhau tiếng biển bỗng mặn môi.
Chiều nay nhé, hết ca anh lại hẹn.
Gọi để vợ nghe tiếng biển… tiếng yêu đời…

Thơ Tình Yêu Người Lính

Thơ: Ho Nhu

Ai từng đã trãi lòng theo năm tháng
Để so đo trong những mảng tình yêu
Ai đã qua những gian khổ ít nhiều
Chắc sẽ hiểu tình yêu của người lính
Quá nửa đời cũng chẳng cần phỉnh nịnh
Đã yêu anh đâu toan tính thiệt hơn
Cũng vì yêu nên có lúc giận hờn
Em biết vậy yêu lính hơn anh nhỉ
Tình yêu lính không tròn câu họa Mĩ
Nhưng thật lòng và chung thủy trước sau
Mặc dù cho năn tháng chuyển sắc màu
Em vẫn mãi cùng anh tròn mộng ước
Việc mưu sinh dù em không chung bước
Nhưng đường đời chúng mình đã có nhau
Chẳng kể chi toan tính chuyện nghèo giàu
Yêu anh mãi chẳng làm nhàu năm tháng.

Tập thơ tình của lính lãng mạn,đong đầy cảm xúc

Thơ tình của lính là những tình cảm nhớ nhung da diết, là những nỗi buồn không biết tỏ cùng ai của người lính khi ở xa. Họ phải chịu nhiều thiệt thòi khi phải xa gia đình, xa người yêu để hoàn thành sứ mệnh bảo vệ tổ quốc. Sau những giờ mệt nhoài tập luyện ngoài thao trường người lính thường về với những nỗi nhớ nhung gia đình và nhất là người yêu ở xa.

Thư Tình Của Lính

Thơ: Sinh Hoàng

Chiều dừng quân ngừng bước lưng đồi
Chiều biên cương bầu trời giăng thấp
Kê ba lô làm bàn thơ tình anh viết
Nét chữ không tròn gửi em yêu hậu phương
Chắc giờ này em đang buổi tan trường
Tà áo trắng bay trong chiều lộng gió
Cứ tưởng tượng mà lòng anh hớn hở
Em tung tăng giữa vùng trời bình yên
Nghĩ đến đây anh lại nhớ em thêm
Nhớ ánh mắt u uẩn chiều đưa tiễn
Anh thương em người yêu lính chiến
Ngày tháng năm dài mòn mỏi đợi chờ
Đường hành quân qua bao nẻo sông hồ
Biên cương núi cao, tiền tiêu điễm tựa
Mỗi đêm đêm căng tròn mắt lữa
Súng thép chắc tay giây phút nào lơi
Có những chiều buông mây xuống lưng đồi
Vai anh ướt lạnh mịt mờ sương núi
Anh nhớ em, nỗi nhớ về vời vợi
Nhớ nụ cười nhớ ánh mắt làn môi

Thơ viết về em có màu của núi đồi
Có tiếng chim rừng gọi ngày vào tối
Có ánh sao khuya đêm tuần tra đưa lối
Có tiếng xạc xào trên lều bạt mưa rơi

Thư viết về em tranh thủ phút nghĩ ngơi
Nên chẳng đẹp lời xin em đừng dỗi
Cánh thư tình viết từ nơi biên giới
Gửi về em yêu nghìn nỗi nhớ thương.

Mối Tình Đầu Của Anh

Thơ: Hảo Trần

Mười tám tuổi anh bước vào quân ngũ
Tạm biệt quê hương chàng trai trẻ lên đường
Cùng đơn vị anh bước vào trận chiến
Chưa một lần anh biết đến yêu thương
Chiến trường xưa đầy khói lửa đạn bom
Đơn vị hành quân anh tiến về phía trước
Qua cánh rừng nơi đạn bom ác liệt
Gặp em gái đội thanh niên xung phong
Căn hầm nhỏ rung lên từng đợt bom
Anh nhìn em qua lập loè ánh chớp
Khuôn mặt tròn làn da màu sốt rét
Gần gủi thân quen như biết tự bao giờ…
Ranh giới giữa sự sống và cái chết cận kề
Mong manh quá hai trái tim thổn thức
Một phút thôi hai đứa mình tỉnh giấc
Nụ hôn trao ghì chặt mặc đất trời…
Ngớt đạn bom anh xông pha tiền tuyến
Em lao ra đi phá đá mở đường
Trong phút chốc kịp hỏi tên địa chỉ
Kịp hẹn thề trao gửi trọn yêu thương
Hành trang anh mang theo đời chinh chiến
Có tình em hẹn trở lại giảng đường
Hoà bình rồi anh trở về tìm lại
Em nơi đâu ..? anh lạc mất người thương
Mối tình đầu của anh đời lính chiến
Bao năm rồi tóc bạc đã pha sương
Nỗi nhớ em kiếm tìm bao day dứt
Nguyện suốt đời anh giữ trọn yêu thương.

Biết Trả Lời Sao

Thơ: Dạ Thế Nhân

Trả lời sao…anh biết trả lời sao
Khi quê hương còn đó vạn hờn sầu
Khi bình lửa ngút trời trên đất mẹ
Những mối tình phải hiến trọn sơn khê
Trả lời sao…anh chẳng biết thể nào
Cho vẹn cả đôi đường…tình và nước
Chờ anh nhé để anh tròn chân bước
Giữ sơn hà vẹn nghĩa nước tình em
Bao lớp trẻ lên đường… em hãy xem
Đâu có phải mình anh mà hờn dỗi
Xếp tình riêng nhé em đừng nông nỗi
Hãy cười lên cho anh hởi tấc lòng
Rồi mai đây trên vạn nẻo phiêu bồng
Anh vẫn nhớ đôi môi hồng tươi mọng
Giấc chập chờn anh tưởng về người mộng
Dáng trang đài mãi lộng giữa hồn anh
Và từng đêm những phiên gác từng canh
Trời chiến địa ánh trăng vàng vỏ chiếu
Để anh giữa trời xa nhưng luôn hiểu
Có một người hết dạ mến yêu anh
Dẫu biết sa trường sinh tử mong manh
Đời trai đã nguyện hiến dâng quê mẹ
Vui lên em để gìn câu ước thệ
Anh sẽ về lau ngấn lệ…đoàn viên
Trả lời em… anh chỉ nguyện ơn trên
Luôn gìn giữ ánh mắt huyền như ngọc
Ước từng đêm giữa cô phòng đơn độc
Lời kinh cầu …đừng nghẹn khóc vì anh
Dẫu mưa tuôn gió lộng phủ bên mành
Em hãy nhớ trời xa anh vẫn bước
Cho tình ta và cho trời non nước
Mãi rực hồng …rạng ơn phước cha ông
Trả lời em…với tất cả nỗi lòng
Người lính trẻ…gót tang bồng viễn xứ
Anh sẽ về vùi quên đời lữ thứ
Ánh dương hồng sẽ rạng phủ tình ta.

Thư Tình Lính

Thơ: Đắc Nguyễn

Chẳng bên nhau..em đừng buồn nữa nhé
Xa bây giờ ..có thể gặp ngày mai
Nợ sông hồ anh gánh nặng hai vai
Tình đất nước muôn đời còn ghi khắc.
Phận làm trai …lên đường theo chân Bác
Giữ biên cương dẫu ngược thác xuôi ghềnh
Anh sẽ về khi đất nước tàn chinh
Và nối lại duyên mình xưa em nhá.
Nếu có nhỡ… Tim anh thành sõi đá
Em vui lòng…mở dạ với người sau
Giữ cho anh chút kỷ niệm ban đầu
Đừng tẫm liệm …đừng chôn sâu niềm nhớ.
Pháo giặc hú…nhưng anh nào có sợ
Sợ em buồn…vì bên nớ chờ lâu
Sợ bên rèm người thức trắng đêm thâu
Đong nhung nhớ ..gối đầu lên u tịch
Rừng về khua côn trùng kêu rã rích
Tiếng vọng về như cổ tích tình ta
Cánh võng lay…đưa nhẹ dưới rừng già
Ru giấc mộng vào hương xa ngào ngạt.
Ầm một phát!!! Vạc rừng xanh tan tác
Khói đen ngòm …đất cát phụt trào bay
Đồng đội anh vài đứa chết trên cây
Chưa kịp dấu …hình trong tay còn giữ
Viết cho em….mấy dòng khơi chẳng đủ
Chiến tranh mà…sương phủ… nhuộm đời trai
Kễ sơ thôi chuyện binh nghiệp còn dài
Anh phải nghỉ …ngày mai còn chiến đấu.

Tình Thư Của Lính

Thơ: Sinh Hoàng

Chiều dừng quân ngừng bước lưng đồi
Chiều biên cương bầu trời giăng thấp
Kê ba lô làm bàn thơ tình anh viết
Nét chữ không tròn gửi em yêu hậu phương

Chắc giờ này em đang buổi tan trường
Tà áo trắng bay trong chiều lộng gió
Cứ tưởng tượng mà lòng anh hớn hở
Em tung tăng giữa vùng trời bình yên

Nghĩ đến đây anh lại nhớ em thêm
Nhớ ánh mắt u uẩn chiều đưa tiễn
Anh thương em người yêu lính chiến
Ngày tháng năm dài mòn mỏi đợi chờ

Đường hành quân qua bao nẻo sông hồ
Biên cương núi cao, tiền tiêu điễm tựa
Mỗi đêm đêm căng tròn mắt lữa
Súng thép chắc tay giây phút nào lơi

Có những chiều buông mây xuống lưng đồi
Vai anh ướt lạnh mịt mờ sương núi
Anh nhớ em, nỗi nhớ về vời vợi
Nhớ nụ cười nhớ ánh mắt làn môi

Thơ viết về em có màu của núi đồi
Có tiếng chim rừng gọi ngày vào tối
Có ánh sao khuya đêm tuần tra đưa lối
Có tiếng xạc xào trên lều bạt mưa rơi

Thư viết về em tranh thủ phút nghĩ ngơi
Nên chẳng đẹp lời xin em đừng dỗi
Cánh thư tình viết từ nơi biên giới
Gửi về em yêu nghìn nỗi nhớ thương.

Tặng Em

Anh tặng em cái nắng thao trường
Cái chói chang những trưa hè nóng bỏng.
Anh tặng em cả bàn tay cháy nắng
Cơn mưa chiều quần áo ướt mồ hôi
Tặng em tất cả những ước mơ
Cái mong manh của một thời trai trẻ
Tặng cho em những ngày tháng xa mẹ.
Đường hành quân phía trước còn dài!
Cố gắng chờ anh ngày hội ngộ
Chúng mình sẽ nói chuyện mai sau.

Tình yêu người lính thật buồn nhưng lại rất đẹp phải không, những vần thơ tình của lính ở trên không chỉ giúp những người lính sau khi đọc tìm thấy sự đồng cảm trong đó mà nó còn là nỗi niềm gửi gắm về quê nhà, để những ai đang yêu lính có thể hiểu tâm tư tình cảm của người lính như thế nào. Họ không chỉ trải qua những vất vả về thể xác mà tình cảm của họ cũng rất thiếu thốn.Chúc các anh luôn có một “hậu phương”vững chắc để vững vàng cây súng !

Blog, Thơ Hay - Tags: ,